Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 945: Liên minh tan rã


Master lại chỉ vào Henry Robert nói: “Chắc chắn là ông đã bắt tay với người Hoa Quốc tập hợp bọn tôi ở đây, cố ý muốn làm giảm thực lực của quân đội bọn tôi. Các ông quả thật quá đê tiện”.


Tướng quân của đế quốc Tam Địch cũng lộ ra vẻ bỗng dưng tỉnh ngộ.


“Tôi còn đang nghĩ tại sao người tiểu đội Rắc Bạc bọn tôi lại đánh lén thất bại, hóa ra là rơi vào cái bẫy tinh vi của các ông”.


“Henry Robert! Thế mà ông lại làm ra loại chuyện này, chắc chắn ông muốn sau khi làm hao tổn lực lượng của quân đội chúng tôi thì sẽ bắt giữ hết bọn tôi”.


Phân tích của tướng quân Tam Địch rất có lý, mấy người này vốn dĩ đã không tin tưởng lẫn nhau, bây giờ nghe ông ta nói thế lại càng trở nên căng thẳng.


“Chúng ta liều mạng với ông ta đi, nếu không liều mạng thì ông ta sẽ bắt gọn hết chúng ta luôn đấy”.


Master tức giận hét lên, sau đó liên minh tám nước lập tức tan rã.


Nửa tiếng sau, trong phòng họp vang lên tiếng súng.


Sau đó cả phòng họp chỉ còn lại hai người là Henry Robert và Thượng Quan Hổ, những người khác đều ngã vào trong vũng máu.


Cùng lúc đó, biên giới Mễ Quốc cũng diễn ra một trận chiến của tám quân đội, nhưng quân đội của nhiều nước đến đây chỉ vì muốn đánh dẹp Tiêu Chính Văn, chưa được trang bị nhiều vũ khí. Cuối cùng vẫn là quân đội Mễ Quốc diệt sạch tất cả.


Trong phòng họp, sắc mặt Henry Robert vô cùng hốt hoảng, giờ nghĩ lại vẫn còn thấy sợ.


Ông ta bỗng đứng dậy tức giận nhìn Thượng Quan Hổ nói: “Ông Thượng Quan, mọi chuyện đều do ông”.


Thượng Quan Hổ sa sầm mặt mày lau đi vết máu trên cây súng lục trên tay và máu trên mặt, lạnh lùng nhìn Henry Robert nói: “Tướng quân Henry, đây là lựa chọn của ông, là do liên minh của các ông không đáng tin”.


Henry Robert vô cùng tức giận nhưng lại không thể cãi lại gì được.


Dù sao lúc nãy Thượng Quan Hổ quá mạnh.


Một mình ông ta mà giải quyết hết tất cả những người có mặt trong phòng họp.


Ông ta chẳng khác gì một sát thần!


“Bây giờ chúng ta phải làm sao? Tôi phải giải thích với các nước khác thế nào đây?”


Henry bình tĩnh lại, sắc mặt u ám nói.


Thượng Quan Hổ cười khẩy đáp: “Tướng quân Henry, tôi phải nói điều này, ông bị hoảng đến ngốc rồi à? Ai biết là do chúng ta giết họ chứ?”


Nghe thế, Henry Robert sửng sốt, lập tức hiểu ý ông ta nói: “Ý ông là đẩy hết chuyện này lên đầu vua Bắc Lương à?”


Thượng Quan Hổ gật đầu, vẻ mặt hết sức nham hiểm: “Đúng vậy, mọi chuyện đều do vua Bắc Lương làm. Như thế sẽ khiến các nước nổi giận với vua Bắc Lương, đến lúc đó Hoa Quốc khó mà xử lý”.


Henry Robert gật đầu, sau đó bật cười thành tiếng: “Hay lắm, không hổ là ông Thượng Quan, đa mưu túc trí!”


Thượng Quan Hổ khinh thường nhìn Henry Robert, sau đó xoay người rời đi nói: “Nhiệm vụ đã thất bại rồi, cũng không cần phải điều động mấy chiến thần và cường giả chủ soái còn lại nữa, tôi sẽ tự mình giải quyết”.


Dứt lời, Thượng Quan Hổ đi ra khỏi phòng họp.


Cùng lúc đó, Tiêu Chính Văn đã dẫn Long Nhất và Long Ngao đến thành phố Shengton của Mễ Quốc.


“Long Vương, vừa nhận được tin quân liên minh tám nước đã tan rã rồi. Chúng tự đánh với nhau”.


Long Ngao vô cùng phấn khích.


Tiêu Chính Văn thản nhiên gật đầu nói: “Đã chuẩn bị xong rồi, Thượng Quan Hổ đó sẽ không cam lòng để yên đâu”.


“Vâng!”


Long Ngao đáp.


Sau đó ba người bước vào văn phòng Quốc hội Mễ Quốc.


Cuộc họp tiếp đón cường giả ngoài lãnh thổ quay về sắp bắt đầu.


Nó sẽ là một thời đại mới, mở ra một tình thế tàn khốc.


Cùng lúc đó.


Ở tông miếu Hoa Quốc.


Thiên Tử đứng trước tông miếu bái trời, ông ấy mặc một bộ áo dài màu vàng được thêu rồng vàng, ánh mắt sáng rực nhìn cánh cửa gỗ màu vàng của tông miếu.


Phía sau ông ấy là ông Long và một đội Hộ Long Kỵ mặc áo giáp Hộ Long màu đen.


Lúc này tiếng cửa kẽo kẹt trầm thấp và trang nghiêm mở ra.


Cánh cửa gỗ màu vàng của tông miếu mở ra, sáu vị trưởng lão tông miếu của Hoa Quốc đều mặc áo dài, không cảm xúc bước ra từ trong tông miếu.


Lúc này đất trời bỗng nhiên viến đổi.


Thiên Tử hơi cúi người xuống nói: “Cung nghênh sáu vị quốc lão xuất quan.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK