Mục lục
Chiến Thần Bất Bại - Tiêu Chính Văn - Khương Vy Nhan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khổng Tề Thiên vừa dứt lời, mấy người Quảng Lăng Tử gần như lao về phía Tiêu Chính Văn chém giết cùng một lúc!

Lúc này, gần như trời đất một phương đều bị ba người làm cho chấn động, khí tức cuồn cuộn giống như muốn huỷ diệt trời đất nơi này bất cứ lúc nào!

Đối diện với sự công kích đáng sợ như vậy, Tiêu Chính Văn lại chỉ điềm nhiên nở nụ cười, sau đó khẽ giẫm lên đầu rồng, Kim Long lập tức bay lên cao, tránh được đòn công kích liên thủ của ba người!

“Cái gì?”

Nhìn thấy đòn đánh kinh thiên của ba người đều thành công cốc, Khổng Tề Thiên quay phắt đầu lại nhìn về phía Tiêu Chính Văn đang hiên ngang đứng bên trên con rồng lớn.

Tiêu Chính Văn bình thản nhìn về phía ba người, trong mắt loé lên một tia sát khí, lạnh giọng nói: “Nếu như mọi người đều đã tập trung đông đủ rồi, vậy thì tính nợ luôn một thể đi!”

Tư Mã Tư thu kiếm trong tay, liếc mắt nhìn Võ Anh Hào đang bị trọng thương, lúc này mới yên tâm nói với Khổng Tề Thiên: “Tính thế nào?”

Rất rõ ràng, giết chết Tiêu Chính Văn tuyệt đối không dễ dàng như làm cho Võ Anh Hào bị thương, thế nhưng sao băng phía chân trời đã hoá thành một ao máu, Thánh Huyết Đế Tuấn có thể rơi xuống nhân gian bất cứ lúc nào!

Cũng có thể nói, ba người bọn họ hoặc là thoả hiệp với Tiêu Chính Văn, mọi người chia đều Thánh Huyết Đế Tuấn, hoặc là trơ mắt nhìn Thánh Huyết Đế Tuấn rơi xuống thế tục, nuôi dưỡng đất mẹ, mà bọn họ rốt cuộc chẳng thu lại được gì!

“Trói lấy cậu ta, chúng ta chia đều Thánh Huyết Đế Tuấn!”

Khổng Tề Thiên lạnh lùng lên tiếng.

Đây cũng là cách duy nhất lúc này, mặc dù Khổng Tề Thiên ôm mục đích bắt buộc phải chiếm được Thánh Huyết Đế Tuấn, thế nhưng phân chia lợi ích với Tư Mã Tư và Quảng Lăng Tử vẫn tốt hơn là để cho Tiêu Chính Văn một mình chiếm lợi!

“Anh Tiêu, tôi giúp anh ngăn bọn họ lại, dù thế nào thì Thánh Huyết Đế Tuấn cũng không thể rơi vào trong tay ba người bọn họ được!”, Võ Anh Hào cố gắng nhịn cơn đau, đi tới trước mặt Tiêu Chính Văn nói.

Với tình trạng hiện tại của anh ta, đừng nói là tranh đoạt Thánh Huyết Đế Tuấn, ngay tới bảo vệ tính mạng cũng là một vấn đề lớn!

So với việc để cho mấy tên tiểu nhân như Khổng Tề Thiên chia chác Thánh Huyết Đế Tuấn, chi bằng hy sinh bản thân, đưa Thánh Huyết Đế Tuấn cho Tiêu Chính Văn!

Chỉ là Tiêu Chính Văn dường như không hề bận tâm tới Thánh Huyết Đế Tuấn, ngược lại sát khí khắp người lại ngày càng nồng đậm hơn!

“Hừ, mơ đi! Tiêu Chính Văn vĩnh viễn đừng hòng chiếm được Thánh Huyết Đế Tuấn!”

Võ Anh Hào vừa nói dứt lời, một tiếng gầm phẫn nộ đột nhiên truyền tới từ bên ngoài cả trăm dặm!

Hứa Văn Long và Khổng Hựu Bang cũng chân đạp trên ánh sáng lấp lánh mà tiến tới, nhếch mép cười nhìn về phía Tiêu Chính Văn.

“Giữ bọn họ lại, chúng ta đi lấy Thánh Huyết Đế Tuấn!”

Khổng Tề Thiên gầm lên một tiếng, rút ra một cái đồ đựng bằng đồng trông giống như chai rượu.

Tiêu Chính Văn chỉ bình tĩnh đứng trên hư không, điềm nhiên nhìn về phía hai người Khổng Hựu Bang và Hứa Văn Long.

Từ đầu tới cuối, dường như Tiêu Chính Văn chẳng có chút dáng vẻ gì là quan tâm tới Thánh Huyết Đế Tuấn, điều này khiến cho Khổng Tề Thiên sinh lòng hoài nghi!

Dù Tiêu Chính Văn tới từ thế tục thì cũng nên hiểu rõ Thánh Huyết Đế Tuấn tượng trưng cho điều gì, tuyệt đối không thể để cho Thánh Huyết Đế Tuấn trở thành nguồn dinh dưỡng cho lòng đất!

Còn về việc từ bỏ thì càng không có gì để nói, nếu không thì tại sao Tiêu Chính Văn lại xuất hiện ở đây vào thời khắc mấu chốt như vậy?

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, đôi bên vẫn ở trong thế đối đầu từ xa.

“Hừ, Tiêu Chính Văn, bây giờ là năm đấu hai, mấy người đã không còn cơ hội nữa rồi!”, Tư Mã Tư đắc ý cười lạnh lùng nói.

Dù Tiêu Chính Văn có anh dũng tới đâu thì cũng chẳng thể lấy một địch năm, còn về Võ Anh Hào thì đã bị trọng thương từ lâu, với tình hình của anh ta, e rằng không trở thành mối phiền phức của Tiêu Chính Văn đã là tốt lắm rồi, căn bản không thể ngăn cản được ba người bọn họ!

Nghĩ tới đây, Tư Mã Tư cũng rút ra một cái đồ đựng trông như bình rượu từ trên người rồi đi thẳng về phía ngôi sao băng kia.

Thế nhưng cùng lúc hắn quay người đi, Tiêu Chính Văn cũng hành động!

“Vút!”

Một con Thương Long màu tím lao thẳng lên không, ngay lập tức chặn đường đi của Tư Mã Tư lại.

“Các vị, rất xin lỗi, e rằng mấy người không lấy được Thánh Huyết Đế Tuấn đâu, Tiêu Chính Văn tôi cũng không có hứng thú với Thánh Huyết Đế Tuấn, tôi tới nơi này chỉ là để tiễn các vị một chặng đường mà thôi!”

Trên mặt Tiêu Chính Văn quét qua một nụ cười lạnh lùng!

Thật ra đối với Tiêu Chính Văn mà nói, Thánh Huyết Đế Tuấn không hề quan trọng như trong tưởng tượng của những người khác, dù gì anh cũng đã có được ba trái tim rồng, chỉ cần một giọt Thánh Huyết đã đủ tư cách tiến vào di tích Long tộc rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK