Lý Quốc Hào cau mày, giành lại điện thời từ trong tay Trần Hoài An, nói.
Trần Hoài An là phó giám đốc bộ phận sản xuất của công ty Vy Nhan, là một người tham lam, dâm dục, có điều lúc ở công ty hắn rất giỏi giả vờ, thậm chí ngay cả ấn tượng của Khương Vy Nhan với hắn cũng không tệ lắm.
Nhưng Trần Hoài An vẫn luôn tức giận bất bình sau lưng.
Trong tầng lớp quản lý của công ty, chỉ có hắn tốt nghiệp trường đại học có tiếng, vậy mà lại bị Khương Vy Nhan xếp làm việc dưới trướng Lý Bình Dương, người tốt nghiệp đại học hạng ba.
Hắn không cho rằng đó là vì Lý Bình Dương dấn thân vào ngành y dược nhiều năm hơn, kinh nghiệm phong phú hơn so với hắn.
Ngược lại hắn còn cho rằng Khương Vy Nhan cố ý chèn ép mình.
Do đó chưa tới ba ngày tiếp xúc với Lý Quốc Hào, hắn đã hoàn toàn bán đứng công ty Vy Nhan!
Hơn nữa hắn còn đồng ý sau khi hắn được đảm nhiệm vị trí giám đốc bộ phận sản xuất thì sẽ âm thầm động tay động tay với công ty Vy Nhan, giúp Lý Quốc Hào lật đổ công ty Vy Nhan.
Còn Lý Quốc Hào cũng đã hứa cho Trần Hoài An lợi ích cực lớn, chỉ cần công ty Vy Nhan đổi chủ, ông ta sẽ chỉ định Trần Hoài An làm phó tổng giám đốc của cả công ty.
“Nhưng giám đốc Trần này, nếu cậu muốn ngồi trên vị trí phó tổng giám đốc, còn cần giúp chúng tôi làm một việc nữa! Chỉ một vụ án mạng thôi vẫn đủ, phải khiến lòng người dao động, ít nhất là khiến cả công ty đều lo lắng không yên!”
Lý Quốc Hào nheo mắt lại, nói.
Trần Hoài An gật đầu lia lịa, giơ ly rượu với Lý Quốc Hào, rồi nói: “Sếp Lý, ông yên tâm, giúp ông chính là giúp bản thân tôi!”
“Ừ, giám đốc Trần là một người thông minh!”
Lý Quốc Hào vừa nói vừa giơ ly rượu lên, cụng ly với Trần Hoài An.
Mấy ngày sau đó, nội bộ công ty Vy Nhan đều dậy sóng.
Rất nhiều nhân viên quản lý cấp cao thậm chí còn chủ động từ chức, trong một thời gian ngắn, hầu như công ty Vy Nhan đã xuất hiện tình trạng lỗ hổng ở tầng lớp quản lý.
Nhưng cũng may, vì công ty Vy Nhan có sức ảnh hưởng trong ngành, đã khác xa trước đó nên những vị trí quản lý cấp cao này đã nhanh chóng được bổ sung.
Ngay sau khi sóng gió của công ty Vy Nhan vừa mới lắng xuống, Lý Quốc Hào đã gọi điện tới.
“Sếp Lý”.
Khương Vy Nhan nhận điện thoại, nói.
“Sếp Khương, tối nay mấy nhà đầu tư chúng tôi có tổ chức một buổi tiệc ở Giang Trung, trong đó có hai ông chủ tới từ Long Kinh cũng rất hứng thú với công ty Vy Nhan, không biết sếp Khương có thời gian không, chúng ta trò chuyện với nhau một lát!”
Lý Quốc Hào liếc nhìn Đông Phương Viêm ngồi đối diện rồi nói với Khương Vy Nhan ở đầu bên kia điện thoại.
“Buổi tiệc của các nhà đầu tư? Tôi không thấy hứng thú lắm!”
Mấy ngày nay, gần như Khương Vy Nhan bị chuyện trong công ty làm loạn đến mức “sứt đầu mẻ trán”.
Những sóng gió trong công ty vừa lặng xuống, cô đâu còn tâm trạng dự tiệc gì chứ?
“Sếp Khương, thật ra mọi người đều muốn bỏ vốn mua chút cổ phần công ty Vy Nhan, tôi biết dạo gần đây xuất hiện sự thay đổi nhân sự rất lớn trong công ty, nhưng cũng không ảnh hưởng tới triển vọng của công ty!”