Nhà họ Trương ở Thiên Sơn trước giờ vẫn luôn là sự tồn tại bí ẩn, không ai biết rốt cuộc phần mộ Tổ Long chôn giấu bao nhiêu bí mật.
Trương Đạo Linh chỉ là một người đại diện ở giới thế tục, nói thẳng ra chỉ là một nhân vật nhỏ chịu trách nhiệm ngoại giao với bên ngoài của nhà họ Trương.
Điều này càng đáng sợ hơn!
Một nhân vật nhỏ đã có thể có bản lĩnh đến thế, có thể khiến Tiêu Chính Văn chịu thiệt lớn đến mức đó, thậm chí không có khả năng kháng cự, điều này đã đủ để chứng tỏ vấn đề.
Trước đó Đông Phương Ngạo Vũ cũng đại diện Hoa Sơn quyết đấu với Tiêu Chính Văn ở Long Kinh, kết quả thì sao?
Tiêu Chính Văn gần như không tốn bao nhiêu sức lực đã đánh bại Đông Phương Ngạo Vũ trước mặt mọi người.
Nhưng hôm nay Trương Đạo Linh lại có thể khiến Tiêu Chính Văn mất hoàn toàn khả năng chống cự.
Quan trọng nhất là từ sau khi Tổ Long về chầu trời, tất cả kỹ năng bí mật về trận pháp đều chôn sâu dưới lòng đất cùng với Tổ Long.
Người duy nhất có thể tiếp xúc với những bí mật này cũng chỉ có người nhà họ Trương mà thôi.
Một luồng kiếm quang đánh tới, Tiêu Chính Văn đã không thể né đòn được nữa.
Chất lỏng màu đen đỏ đó vẫn dính trên người Tiêu Chính Văn khiến anh gần như không thể nhúc nhích.
“Chủ thượng!”
Độ Thiên Chân Nhân thấy thế bèn rút kiếm trong tay ra định đỡ lấy đòn của Trương Đạo Linh, Tiêu Chính Văn bỗng xua tay nói: “Đừng qua đây!”
Cùng lúc đó trong lòng bàn tay Tiêu Chính Văn bỗng xuất hiện một luồng sáng vàng.
Sau khi ánh sáng vàng này xuất hiện, chất lỏng màu đỏ sẫm trên người anh lập tức rơi ra, cùng lúc đó Tiêu Chính Văn cũng nhúc nhích được.
Thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ bỗng phóng ra, mũi giáo đâm thẳng vào ngực Trương Đạo Linh.
Đây là chiêu thức mạng đổi mạng!
Trong tình huống này Tiêu Chính Văn cũng chỉ có thể dùng cách này để đỡ đòn của Trương Đạo Linh.
Trương Đạo Linh không khỏi kinh ngạc khi thấy Tiêu Chính Văn lại có thể phá được kỹ thuật bí mật của nhà họ Trương, đồng thời thanh kiếm dài cũng hơi đờ ra trong phút chốc.
Thấy thanh giáo dài Liệt Long màu đỏ sắp đâm thẳng vào ngực mình, Trương Đạo Linh vội lách người né đòn.
Cảnh tượng này khiến mọi người không khỏi há hốc mồm, Tiêu Chính Văn làm thế nào mà được như thế?
Nhưng đây đã không còn quan trọng nữa, Trương Đạo Linh tức tốc lùi ra xa mười mấy bước, sau đó xoay người nhìn Tiêu Chính Văn, ánh mắt hiện lên sự khó hiểu: “Sao cậu có thể phá được kỹ năng bí mật của nhà họ Trương?”
“Xem ra trên người cậu cũng có bí mật rất lớn. Chắc hẳn Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu đang nằm trong tay cậu nhỉ?”
Tiêu Chính Văn chỉ là một người ở thế hệ sau, không thể nào biết đến cách phá giải.
Cách giải thích duy nhất là trong Thiên Sơn Thư Lục của nhà họ Tiêu có ghi chép lại phương pháp bí mật này.
Nói chính xác hơn là người duy nhất có thể ngang tài ngang sức với nhà họ Trương chỉ có nhà họ Tiêu thôi.
Mặc dù Thiên Sơn Thư Lục không giữ lại quá nhiều trận pháp bí ẩn cổ xưa giống phần mộ Tổ Long, nhưng Thiên Sơn Thư Lục cũng có cả La Vạn Tượng, có thể nói là một bộ bách khoa toàn thư của thế gian.
Hơn nữa kỹ năng võ thuật được ghi chép trong Thiên Sơn Thư Lục cũng nằm ngoài tầm với của nhà họ Trương.
“Những thứ gọi là bí thuật của nhà họ Trương chỉ là mấy trò trẻ con thôi, đây là một loại thuốc gây tê được tên là Thiên Thần Túy, tiếc là ông không nên dùng vào lúc này”.
Tiêu Chính Văn chỉ vào mặt trời trên đỉnh đầu.
Cái gì?
Trương Đạo Linh không khỏi ngẩng đầu lên nhìn mặt trời bên trên.
Hả?
Trương Đạo Linh không khỏi hít sâu một hơi.
Thành thật mà nói, mặc dù cụ ta là người nhà họ Trương nhưng bản thân cụ ta lại không hề biết rõ những điều kiêng kỵ với Thiên Thần Túy này.
Thật ra loại thuốc gây tê này cực kỳ khó tìm, cũng chỉ có ở trên đỉnh núi Thiên Sơn, cứ mười năm mới có được mấy cây nhưng chất độc này sợ nhất là ánh mặt trời.
Tác dụng của thuốc sẽ liên tục bị suy yếu dưới ánh nắng mặt trời.
Vừa rồi khi Tiêu Chính Văn bị trúng độc, đúng là tay chân anh bị tê không thể động đậy.
Nhưng Tiêu Chính Văn lại phát hiện chỉ có sau lưng mình mới không có cảm giác tê, ban đầu Tiêu Chính Văn cũng hơi khó hiểu.
Sau đó anh bỗng nhớ đến trong Thiên Sơn Thư Lục có ghi chép một loại độc kỳ lạ, nói chính xác hơn là thuốc gây tê thay vì nói nó là chất độc.
Đây cũng là nguyên liệu chủ yếu mà năm đó Hoa Đà dùng để điều chế ra Ma Phí Tán.
Vì ngay cả cường giả cảnh giới Thiên Thần cũng không thể kháng cự lại loại thuốc tê này, thế nên mới có tên là Thiên Thần Túy.
Trương Đạo Linh nghiến chặt răng, híp mắt nhìn chằm chằm vào Tiêu Chính Văn.
Ông Lư nhìn Tiêu Chính Văn và Trương Đạo Linh nghiến răng nói: “E là hôm nay Trương Đạo Linh phải chấp nhận sự thật thua cuộc rồi”.
Ngay cả Thiên Thần Túy cũng bị Tiêu Chính Văn vô tình phá được thì phải nói vận may của cụ ta khá nát.
Dù là Trương Đạo Linh quyết đấu với Tiêu Chính Văn khi mặt trời lặn thì sẽ không xảy ra chuyện này.
Nhưng bây giờ lại là lúc giữa trưa, Trương Đạo Linh không phải thua về cơ mưu hay thực lực mà là thua về vận may.
Lúc đầu mọi người đều nghĩ Trương Đạo Linh chắc chắn sẽ nắm phần thắng trong trận chiến này.
Nhưng kết quả lại thay đổi quá lớn, đầu tiên là Tiêu Chính Văn phá được Thiên Sơn Thất Kiếm của Trương Đạo Linh, bây giờ lại bởi vì thời gian mà Thiên Thân Túy của Trương Đạo Linh lại bị phá vỡ lần nữa.
Mặc dù người trong võ tông không tin vào chuyện mê tín nhưng nhiều sự trùng hợp liên tiếp như thế thì không chỉ đơn giản chỉ là trùng hợp nữa.
Đó chỉ có thể chứng tỏ vận may của Tiêu Chính Văn vượt xa Trương Đạo Linh.
Tổ Long khôi phục, số mệnh của Hoa Quốc thay đổi.
Mặc dù phải đến hai năm sau số mệnh mới có thể hiện rõ ra hiệu quả khiến vận may của tất cả mọi người từ trên xuống dưới ở Hoa Quốc đều được gia tăng.
Nhưng trong hai năm này, quả thật có một số người có thể được gia tăng trước.
Những người này thường là con cưng của trời, thường là niềm hy vọng trong tương lai của Hoa Quốc.
Số mệnh Hoa Quốc cũng sẽ xuất hiện trên người những người này. Những người này thường chỉ có thể quy thuận theo, không thể đứng ở phe đối lập.
Tất nhiên những người lớn tuổi có nhiều kinh nghiệm như ông Lư biết rõ số mệnh đáng sợ thế nào.
Số mệnh không thể thấy cũng không sờ được, nhưng lại có thể làm một người đi từ đáy cốc lên đến đỉnh cao, có thể khiến một người được vận may bao quanh, bất khả chiến bại.
Bây giờ Tiêu Chính Văn đã bắt đầu để lộ ra những đặc điểm này rồi.
“Tiêu Chính Văn, cậu nghĩ như thế là kết thúc rồi sao? Cậu từng nghe nói đến Địa Sát Song Tuyệt chưa?”
Trương Đạo Linh cười khẩy nói.
Chỉ thấy cụ ta giơ tay lên, xung quanh thay đổi, trên mặt đất bỗng xuất hiện vô số dây leo màu đen quấn chặt hai chân Tiêu Chính Văn lại.
Đồng thời chỉ trong tích tắc dây leo màu đen đó quấn chặt lấy eo Tiêu Chính Văn khiến anh không thể động đậy.
Vãi!
Mọi người xung quanh không khỏi sửng sốt, lẽ nào trận pháp của nhà họ Trương đã đến mức thay đổi được trời đất rồi sao?
Đám dây leo xuất hiện dưới đất không phải là ảo giác mà là thật.
Từng dây leo thô to như cánh tay uốn lượn xung quanh, Tiêu Chính Văn chỉ hơi động đậy thôi thì đám dây leo đó sẽ siết chặt hơn một chút.
Thậm chí đã thấy chân Tiêu Chính Văn rỉ ra máu.
“Tiêu Chính Văn, đừng tốn sức nữa, cậu tưởng Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương chỉ đơn giản thế sao? Trương Nguyệt Đông còn quá trẻ, lại ham chơi nên không lĩnh hội hết được tinh túy của Tam Tuyệt Trận”.
“Nếu không, chỉ cần Thiên Tuyệt Trận là đủ để giết cậu rồi. Nhưng cậu vẫn muốn chiếm lợi trước mặt tôi được sao?”
“Nói thật ra, tôi chỉ không muốn để người đời biết sự đáng sợ thật sự của Tam Tuyệt Trận nên nãy giờ vẫn để lại đường lui với cậu. Chẳng lẽ cậu nghĩ một thằng nhãi ranh như cậu có thể phá được Tam Tuyệt Trận của nhà họ Trương à?”
Khoảnh khắc Trương Đạo Linh vừa nói ra mấy lời này, mặt đất dưới chân Tiêu Chính Văn lại thay đổi.
Mặt đất chắc chắn ban đầu bỗng biến thành một vũng bùn lầy, đám dây leo màu đen đó bắt đầu kéo cơ thể Tiêu Chính Văn xuống dưới.
“Đây… đây là?”
Mấy người ông Lư giật mình khiếp sợ, đây là bản lĩnh thần tiên gì thế chứ.
Hóa ra trận pháp còn có thể dùng được thế này sao?
Thảo nào nhà họ Trương có thể được võ tông và các đại danh sơn tôn sùng trong năm nghìn năm dài đằng đẵng như thế.
“Chỉ riêng Địa Tuyệt Trận này, dù có là cường giả cảnh giới Thiên Thần vừa đột phá đến đây cũng khó mà thoát được, huống gì là Tam Tuyệt Trận xuất hiện?”
“Tiêu Chính Văn, có lẽ cậu vẫn chưa biết nếu không phải có lệnh cấm cảnh giới Thiên Thần không được can thiệp vào giới thế tục thì tôi đã là cường giả cảnh giới Thiên Thần từ lâu rồi”.
Trương Đạo Linh chắp hai tay sau lưng, nhìn Tiêu Chính Văn dần chìm vào đầm lầy nói.