“Bộp!”
Timur trợn tròn mắt không dám tin nhìn Tiêu Chính Văn đang đi về phía hắn.
Chỉ là lúc này hắn hoàn toàn không thể kiểm soát được cơ thể mình nữa.
Mọi thứ trước mặt dần mờ đi.
“Tiêu… Tiêu Chính Văn, anh…”
Timur không dám tin mọi chuyện lại là thật!
Vũ khí của hắn cũng là vũ khí cấp thiên, sao có thể bị gãy chứ?
Chỉ có một khả năng là Tiêu Chính Văn đã đột phá đến cấp bậc cao hơn, mà cấp bậc này là cấp bậc mà hắn không với tới được.
Bịch!
Cả người Timur ngã xuống đất, đội cảnh vệ thân cận xung quanh thấy chủ soái đã chết cũng đồng loạt bỏ chạy tán loạn.
Quân Phá Long đánh vào doanh trại cũng chỉ truy giết một lúc rồi bắt đầu dọn dẹp chiến trường, không đuổi đánh nữa.
Binh sĩ của liên quân chạy một đoạn xa, thấy phía sau không còn ai đuổi theo thì mới cảm thấy yên tâm hơn.
Sau đó đám người này được hai tướng lĩnh cảnh giới chiến thần dẫn đầu lại bỏ chạy về phía cửa phía Bắc.
Nhưng khi chúng vừa ra khỏi cửa phía Bắc thì bỗng phát hiện đã bị mai phục từ bốn phía. Chỉ một đợt công kích, ba mươi nghìn người của liên quân đều bị giết chết ngoài cửa thành.
Vũ Quan cách cửa Vọng Kinh chỉ một trăm năm mươi cây số, phía Vũ Quan bỗng vang lên một tràng tiếng súng khiến Mars giật mình tỉnh giấc, sau đó vội vàng chạy lên lầu trên tường thành nhìn về phía Vũ Quan.
“Chuyện gì vậy, chỗ Vũ Quan sao lại có tiếng súng thế? Mau bảo ai đó đi thăm dò xem!”
Vũ Quan mà bị chiếm thì bọn chúng sẽ bị chặn hết đường lui.
Một khi không có hậu phương tiếp viện thì dù ở Vọng Kinh có nhiều lương thực đi chăng nữa cũng không thể giải quyết vấn đề được đạn dược.
Đại quân một trăm nghìn người, bên trong không được tiếp tế lương thực, bên ngoài không có binh sĩ đến ứng cứu, chưa kể đến việc không thể tấn công Long Kinh, chỉ riêng tự bảo vệ mình thôi cũng là vấn đề khó.
“Chủ soái, bọn tôi đã thử liên lạc bằng điện đài với bên Vũ Quan nhưng mãi mà không có ai trả lời”.
Một sĩ quan tình báo bước đến nói.
“Cái gì?”
Trán Mars lập tức toát mồ hôi lạnh, vội vàng phất tay nói: “Mau đi thông báo cho ba vị chủ soái còn lại, lập tức mở cuộc họp quân sự khẩn cấp”.
Chuyện đã đến nước này, Mars bắt buộc phải từ bỏ Long Kinh, dẫn binh sĩ đi chiếm lại Vũ Quan, nếu không sẽ bị bao vây chết ở cửa Vọng Kinh.
“Schindler, Kyle, Lawson, chúng ta gặp phải rắc rối cực kỳ nan giải, nếu không có gì bất ngờ thì Vũ Quan đã thất thủ rồi!”
Nghe Mars nói thế, ba người khác đều sửng sốt.
“Mars, ý anh là quân Phá Long tập kích Vũ Quan sao? Không phải chứ, đám binh tàn tướng bại đó, sao…”
Mars vung tay nói: “Từ việc quân Phá Long đột nhiên tấn công Cẩm Quan và đội quân đi một trăm năm mươi kilomet chiếm Vũ Quan ngay trong đêm, có thể thấy chắc chắn Tiêu Chính Văn quay về rồi”.
“Tiêu Chính Văn?”
“Ý anh là hắn vượt qua lính gác trong tối của chúng ta để tập hợp với quân Phá Long sao?”
Mấy người đó đều không dám tin liên tục lắc đầu.
Không thể nào!
Tuyệt đối không thể!