Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1024

Buổi chiều, Hạ Bảo Châu dẫn hai đứa trẻ trở về.

Khi trở về, Hạ Bảo Châu vội vàng đi tìm Tống Vy: “Vy Vy, tớ đã phát hiện một chuyện.”

“Chuyện gì?” Tống Vy uống sữa hỏi.

Hạ Bảo Châu liếc nhìn hai đứa trẻ có hơi ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Tống Vy lập tức hiểu lời cô ấy muốn nói tiếp theo không thích hợp để hai đứa trẻ nghe, cô mỉm cười: “Hải Dương, dẫn em gái lên lầu chơi đi.”

“Vâng ạ.” Tống Hải Dương đáp một tiếng, rất nghe lời dẫn Tống Dĩnh Nhi đi lên lầu.

Có điều khi đi, cậu quay lại nhìn Tống Vy và Hạ Bảo Châu, trong mắt lập lòe cái gì đó.

Rất nhanh, trong phòng khách chỉ còn lại hai người Tống Vy và Hạ Bảo Châu.

Tống Vy để ly sữa xuống: “Nói đi, chuyện gì.”

“Chính là Tô Huyền.” Hạ Bảo Châu ngồi xuống: “Vy Vy, lúc trưa tớ dẫn hai bọn trẻ đến trung tâm thương mại đi dạo, tôi đã gặp được Tô Huyền và sư phụ của cô ta.”

“Linda đại sư sao?” Tống Vy nhướn mày.

Hạ Bảo Châu gật đầu: “Không sai, mặc áo choàng màu đen, đội mũ rộng vành, đáng tiếc không nhìn thấy mặt của bà ta, có điều không nhìn thấy cũng tốt, tớ không muốn nhìn thấy một gương mặt rúm ró, nghĩ thôi cũng thấy đáng sợ, nhưng bàn tay lộ ra ngoài của bà ta, vẫn dọa tớ đấy, trên tay cũng có rất nhiều vết sẹo bỏng.”

“Thật sự là bà ta.” Tống Vy nghe miêu tả cách ăn mặc như này, trong đầu lập tức hiện ra người mà cô gặp ở trong nhà hàng lần trước.

Quả nhiên, người lần trước cô nhìn thấy, chính là Linda đại sư.

Sư phụ của Tô Huyền.

“Vy Vy, cậu từng gặp sao?” Hạ Bảo Châu nhìn Tống Vy.

Tống Vy ừ một tiếng: “Từng gặp, có điều chuyện này có gì hiếm lạ, Tô Huyền là đệ tử của bà ta, đệ tử thi đấu, sư phụ tới xem cũng bình thường.”

Đợi sư phụ của cô tham gia xong đại hội giao lưu thì cũng sẽ tới.

“Đúng là không có gì hiếm lạ, nhưng nếu tớ nói, thân hình của Linda đại sư này giống hệt với người đã đánh ngất tớ thì sao?” Hạ Bảo Châu nhìn chằm chằm Tống Vy.

Sắc mặt của Tống Vy chợt thay đổi: “Giống nhau sao?”

“Không sai, chiều cao thân hình đều giống, tớ là người mẫu, rất nhạy cảm đối với thân hình và chiều cao của người khác, cơ bản nhìn thấy một lần thì tớ có thể tính toán được số đo ba vòng của bọn đó ở trong lòng, cho nên tớ tuyệt đối không thể nhìn nhầm, hơn nữa Linda đại sư cũng là tóc vàng.” Hạ Bảo Châu nghiêm túc nói.

Sống lưng của Tống Vy chợt lạnh toát: “Vậy nói như vậy, chuyện đó thật sự là sư đồ Tô Huyền làm, mà Amy và người mẫu của cô ta chỉ là con dê thế tội bị đẩy ra.”

“Chắc chắn phải, chỉ là chúng tớ không tìm được Amy, nếu có thể gặp được thì tốt rồi.” Hạ Bảo Châu thở dài.

“Không gặp được, nhà giam tội nguy hiểm không phải là người bình thường có thể đến, cho dù là Hạo Tuấn không nhất định có thể có được giấy phép thăm tù.”

Dù sao nơi này không phải là trong nước.

Đường Hạo Tuấn ở trong nước, có lẽ sẽ rất dễ, bởi vì nhà nước sẽ bật đèn xanh ở một mức độ nhất định cho anh, ai bảo anh là một trong những người giàu đóng thuế nhiều nhất trong nước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK