Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1486

Đôi mắt của Đường Hạo Tuấn nheo lại, tập trung quan sát.

Mọi người ngay lập tức nhìn chằm chằm vào việc theo dõi: “Cái gì đến?”

Tống Hải Dương không trả lời, một giây sau, một chiếc trực thăng bay ra khỏi rừng, càng bay càng cao, sau đó bay về hướng đông.

“Chậc…. đúng là bị các anh đoán trúng rồi, đây chỉ là trạm trung chuyển để đưa Vy Vy đi!” Hạ Bảo Châu nói lớn.

Đường Hạo Tuấn siết chặt nắm tay của mình, “Hải Dương, tìm kĩ chiếc trực thăng này!”

“Vâng!” Tống Hải Dương gật đầu, mười ngón tay nhỏ nhỏ mập mập nhanh chóng thao tác trên bàn phím.

Tuy nhiên sau mười mấy phút, việc giám sát trên màn hình máy tính đột nhiên bị gián đoạn.

Sắc mặt của Đường Hạo Tuấn thay đổi: “Xảy ra chuyện gì vậy?”

Tống Hải Dương thả con chuột ra thở dài: “Chiếc trực thăng đưa mẹ đi đã vượt qua khỏi phạm vi kiểm soát của nước này, đi vào khu vực của nước khác rồi, nên vệ tinh giám sát tự động đóng lại.”

Nếu không thì nước này sẽ bị khép tội nhìn trộm nước khác, điều này sẽ dẫn đến xung đột trên trường quốc tế.

“Thì ra là vậy.” Mấy người Giang Hạ ngỡ ngàng gật đầu.

Đường Hạo Tuấn cau mày, không nói gì.

Giang Hạ nhìn anh: “Sếp Đường, bây giờ chúng ta làm gì đây? Hay là dùng vệ tinh của nước đó tiếp tục theo dõi chiếc trực thăng?”

“Vô ích thôi.” Lúc này, Tống Hải Dương đột nhiên lắc đầu.

Mọi người nhìn cậu.

Cậu túm tóc nói tiếp: “Không phải tất cả các quốc gia đều có vệ tinh, quốc gia lúc nãy mà trực thăng bay vào bây giờ vẫn đang là nước đang phát triển, chưa thể tạo ra vệ tinh của nước mình, cho nên vô ích thôi.”

“Vậy tức là bây giờ chúng ta đã hoàn toàn mất đi tung tích của Vy Vy rồi?” Đôi mắt Giang Hạ mở to.

Tống Hải Dương siết chặt nắm tay nhỏ của mình: “Có thể nói như vậy.”

“Cho dù thế nào tôi cũng phải tìm thấy Tống Vy.” Đường Hạo Tuấn đứng dậy, nhìn Tống Hải Dương: “Hải Dương, tổng hợp lại hết tất cả quốc gia mà chiếc trực thăng đó đã bay qua, ba sẽ tìm từng quốc gia một, còn nữa, đoạn theo dõi hồi nãy copy một phần ra, nộp cho Phòng Giám định của cảnh sát, để họ điều tra nguồn gốc của chiếc trực thăng.”

Mấy thứ trực thăng này, không phổ biển giống như xe.

Hơn nữa mỗi chiếc trực thăng đều gắn hệ thống định vị, chỉ cần tìm được dữ liệu của nhà máy sản xuất ra chiếc trực thăng, đi đến nhà máy đó hỏi, nhất định có thể biết được hệ thống định vị của trực thăng, sau đó tìm được vị trí của nó.

“Con biết rồi ba.” Tống Hải Dương gật đầu, sau đó bắt đầu gõ phím.

Đường Hạo Tuấn kéo Trình Hiệp ra khỏi khách sạn, không biết làm gì.

Trên đảo, Tống Vy đã đứng ở bờ biển gần hai tiếng rồi, mãi đến khi sắc trời dần tối đi, gió biển nổi lên, người giúp việc lấy một cái áo khoác từ biệt thự đi ra: “Mợ chủ, sắp trời mưa rồi, chúng ta vào trong thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK