Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1583

Trong lòng Tống Vy thầm nói một câu, sau đó vuốt mặt, lại nói: “Phàm, Hạ chắc đã nói với anh rồi nhỉ, chuyện hung thủ và…”

“Nói rồi.” Kiều Phàm biết cô muốn nói cái gì, trước khi cô chưa nói hết thì trực tiếp đáp hai chữ.

Đôi môi đỏ của Tống Vy há ra: “Vậy anh…”

“Cô là muốn hỏi, tôi có thái độ gì với cô ta sao?” Kiều Phàm cụp mắt hỏi.

Tống Vy không phủ nhận: “Phải.”

“Tôi còn có thể có thái độ gì với cô ta chứ? Chỉ là thái độ trước đây mà thôi.” Kiều Phàm lạnh nhạt nói.

Không tăng thêm hận ý, cũng không giảm bớt.

Bởi vì anh ta trước đây đã biết cái chết của ba mẹ mình là vì vợ chồng nhà họ Giang không cẩn thận làm lộ hành tung, cho nên mới ghét Giang Hạ như vậy, mới hận nhà họ Giang.

Mà bây giờ, vẫn như vậy, sẽ không vì Giang Hạ nói cho anh ta hung thủ là ai mà thay đổi.

Nghe thấy thái độ của Kiều Phàm đối với Giang Hạ, không có trở nên tồi tệ hơn, Tống Vy đã thở phào.

Không có trở nên tồi tệ, vậy thì tốt rồi.

Cô sợ trở nên tồi tệ, Hạ sẽ không chịu nổi.

“Phàm, tôi biết anh không thể tha thứ cho chú dì Giang, nhưng chú dì Giang không phải cố ý, bọn họ cũng không ngờ sẽ bị theo dõi, bọn họ chỉ là hai người bình thường, tôi hy vọng anh có thể hiểu.” Tống Vy thở dài, khuyên.

Kiều Phàm siết chặt điện thoại: “Tôi hiểu ý của cô, tôi cũng biết bọn họ là vì đưa đồ dùng sinh hoạt cho gia đình tôi mới làm lộ hành tung của gia đình tôi, nhưng ba mẹ tôi thật sự là vì bọn họ làm lộ mới chết, cho dù bọn họ là có lòng tốt, chút lòng tốt này, hơn được hai mạng người sao? Vy Vy cô nói cho tôi biết, hơn được không?”

Anh ta trước kia cũng có một gia đình hành phúc, anh ta có thể không học y.

Anh ta vốn không thích học y, anh ta thích làm phi công.

Là ba mẹ của anh ta phát hiện anh ta có thiên phú học y mới hy vọng anh ta học y, nhưng anh ta luôn từ chối, không muốn đi học, mãi sau khi ba mẹ qua đời, anh ta mới ôm hy vọng của ba mẹ, học ngành y mà mình không thích.

Rõ ràng anh ta vốn có thể làm phi công, rõ ràng anh ta vốn có một gia đình hạnh phúc.

Nhưng tất cả chuyện này đều bị hung thủ và nhà họ Giang hủy hoại.

Nghe thấy lời chất vấn của Kiều Phàm, trong lòng Tống Vy cũng có hơi khó chịu, cười khổ đáp: “Tôi biết, quả thật không so được, nhưng Phàm à, anh cũng phải đổi một góc độ nhìn nhận vấn đề, ba mẹ anh là nhân tài mà tổ chức để ý, mà chú dì Giang chỉ là người bình thường, bọn họ cũng vốn nên sống những ngày tháng bình thường, nhưng cũng vì ba mẹ của anh mà bị dính vào việc ba mẹ anh bị truy sát, chú dì Giang biết rõ ba mẹ anh bị người ta truy sát, nhưng vẫn không lựa chọn phủi sạch quan hệ với ba mẹ anh, thậm chí âm thầm mạo hiểm giúp đỡ, chỉ dựa vào điểm này, chú dì Giang thật sự rất hiếm có rồi.”

Bởi vì không phải tất cả người bình thường cũng có thể làm được chuyện biết rõ bạn bị thế lực tàn ác truy sát, còn không màng mọi thứ mà giúp đỡ che giấu hành tung đưa đồ ăn đồ uống, hận không thể sạch quan hệ, tránh xa, sợ bị liên lụy.

Dù sao loại thế lực tàn ác này căn bản không có lương tri, bọn họ nói không chừng sẽ giết cả chú dì Giang, nhưng chú Giang vẫn chọn giúp đỡ ba mẹ của Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK