Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1309

Tống Vy mỉm cười, không phủ nhận câu nói của cô ấy.

Sau đó hai người bất ngờ nhìn thấy Julian vốn đã chạy ra ngoài lại đột ngột lùi từng bước về lại phòng hội nghị, mặt mày hoảng hốt, không chỉ thế, những nhà thiết kế vốn định đi theo gót Julian để ra ngoài cũng lùi ngược trở lại.

“Sao thế này?” Trần Châu Ánh thẳng lưng, trên mặt hiện ra vẻ khó hiểu.

Tống Vy lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết đang xảy chuyện gì nữa.

Nhưng chỉ lát sau, hai người lập tức hiểu ra nguyên do của sự việc.

Thì ra, lúc Julian chạy ra tới cửa phòng họp, đang vui vẻ cuối cùng mình cũng chạy thoát, trước mặt bỗng xuất hiện một hàng vệ sĩ cao to cường tráng, vẻ mặt uy nghiêm lạnh lùng bước từng bước về phía cô ta.

Đi phía trước nhất chính là một người đàn ông mang dòng máu phương đông, khí thế tỏa ra vô cùng mạnh mẽ, quanh người tràn ngập cảm giác áp lực, chèn ép cô ta xém chút nữa không thở nổi.

Cô ta biết người đàn ông đó, là chồng của ả họ Tống.

Khoảnh khắc đó, Julian lập tức hiểu ra, Tống Vy đã cáo trạng với chồng của cô, nên anh mới dẫn người tới chặn đường.

Cũng bởi vậy, Julian biết mình chạy không thoát, chỉ có thể sợ hãi quay trở về phòng hội nghị.

“Vy Vy, là tổng giám đốc Đường.” Trần Châu Ánh thấy người đi vào là Đường Hạo Tuấn và vệ sĩ thì phấn khích cầm tay Tống Vy: “Nhất định tổng giám đốc Đường cũng đã điều tra ra người đứng sau là Julian nên mới dẫn người tới bắt cô ta.”

Tay Tống Vy bị cô ấy nắm đến phát đau, nhưng nhìn cô ấy vui sướng như thế, thôi thì tùy cô ấy vậy.

Phía bên kia, nhóm vệ sĩ của Đường Hạo Tuấn đã vây chặt cửa ra vào, dù là một con ruồi cũng chẳng chui lọt, lúc này, Đường Hạo Tuấn mới nhìn về phía Tống Vy.

Tống Vy bước tới: “Vì Julian?”

Đường Hạo Tuấn vuốt cằm: “Không hẳn, còn vì tâm tư thâm độc của những người khác nữa.”

Dứt lời, ánh mắt sắc bén của anh quét qua chỗ các nhà thiết kế đang đứng.

Trong số đó, có vài nhà thiết kế sau khi bắt gặp ánh nhìn lạnh lùng sắc nhọn của anh thì vô thức cúi đầu, số khác thì tỏ vẻ không có gì, vẫn bình thản mặt đối mặt với anh.

Đường Hạo Tuấn nhớ kỹ mặt những người đang cúi đầu, thầm quyết định sau khi trở về sẽ điều tra bọn họ một phen.

Anh tin chắc rằng những người này có vấn đề, nếu không sao lại cảm thấy chột dạ.

Cho dù bây giờ họ chưa ra tay, nhưng đã chột dạ thì chứng tỏ trong lòng bọn họ từng tồn tại suy nghĩ đó.

“Tổng giám đốc Đường, chuyện gì xảy ra ở đây vậy? Lại có ai đắc tội bà Đường sao?” Lúc này, người tổ chức vừa nghe thấy tiếng gió lập tức vội vàng chạy từ văn phòng của mình tới.

Thấy tình hình nghiêm trọng như vậy, ông ta lập tức hiểu ra, nhất định là lại có kẻ không có mắt đắc tội Tống Vy rồi.

Bây giờ trong giới có ai lại không biết, quốc vương phương đông duy nhất của vương quốc xa hoa vô cùng yêu thương vợ ngài, không thể chấp nhận nổi dù vợ ngài chỉ chịu xíu uất ức.

Chỉ cần vợ ngài cảm thấy uất ức, quốc vương sẽ lập tức nổi trận lôi đình, trừng phạt kẻ dám bắt nạt vợ ngài.

Tuy nghe thì có hơi khoác loác, nhưng đó lại chính là sự thật.

Thế nên người tổ chức mới không dám làm lơ, huống hồ chi người ta còn là sugar daddy của chương trình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK