Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1317

“Vậy cô muốn làm gì?” Lase bĩu môi.

Cô ta cũng chính vì chắc chắn Anna sẽ không tố cáo cho nên lúc nhìn thấy người giữ cánh tay mình là Anna mới thở phào nhẹ nhõm.

“Tôi không muốn làm gì cả, nhưng tôi hi vọng, người ra tay thêm tôi.” Anna nói.

Lase chấn động: “Cô điên rồi, cô có biết hậu quả bị bắt được? Nếu một mình tôi làm, tôi bị bắt, cô sẽ không sao, chỉ là không thể thi đấu, nhưng nếu chúng ta cùng bị bắt, cô…”

“Tôi biết, tôi cũng không điên.” Anna gảy gảy móng tay, mắt lóe lên thù hận: “Tôi chỉ muốn khiến người phụ nữ Trần Châu Ánh đó dừng bước ở đây mà thôi.”

“Cô có thù với cộng sự của Tống Vy?” Lase nhìn cô ta.

Anna siết chặt nắm đấm, nói: “Trong cuộc thi nhà thiết kế trang sức trước đây, người phụ nữ đó cướp mấy tài nguyên của tôi, rõ ràng phía tài nguyên ban đầu đều tìm tôi, nhưng sau khi nhìn thấy tác phẩm của cô ta, thì lập tức nuốt lời, sửa miệng muốn hợp tác với cô ta, khiến tôi mất sạch mặt mũi, tôi làm sao không hận.”

Lase có chút đồng tình: “Chuyện này quả thật nên ghi hận.”

Nếu đổi thành có người cướp tài nguyên của cô ta như vậy, tin rằng tâm trạng cô ta cũng thế.

“Nhưng đây chỉ là một trong số những nguyên nhân, quan trọng nhất là thiết kế trang sức bắt nguồn từ phương Tây, người phương Đông như cô ta dựa vào cái gì mà đạp lên đầu tôi, có thể bước vào trận chung kết đã rất cho cô ta mặt mũi rồi, lại còn muốn giành quán quân, đừng mơ, người phương Đông thì nên ở vùng đất lạc hậu của họ, không phải đến phương Tây chúng ta cướp đoạt những thứ này.” Sắc mặt Anna vặn vẹo điên cuồng nói.

Mắt Lase sáng lên: “Suy nghĩ của cô lại giống với tôi, tôi cũng nghĩ vậy, người phương Đông như Tống Vy dựa vào cái gì mà đến giành vinh dự với phương Tây chúng ta, còn cản trở chúng ta giành quán quân.”

“Cho nên chúng ta đương nhiên nên hợp tác, Julian chính là đồ ngu, đơn độc tranh đấu, rõ ràng chính là tự đưa đầu cho người khác.” Anna khinh thường nói.

Lase và cô ta nhìn nhau, sau đó vươn tay ra: “Hợp tác vui vẻ.”

Hai người nhìn nhau cười, một người chặn trước ghế, người kia lại ngồi xổm sau ghế, bắt đầu ra tay.

Cùng lúc này, phòng cách vách.

Ba người Tống Vy, Trần Châu Ánh và Hạ Bảo Châu lại ngồi trên chiếc sofa dài, sắc mặt không tốt nhìn chằm chằm laptop trước mặt.

Trong màn hình, ba người đã quay lại miệng mồm xấu xa của Lase và Anna, ngay cả toàn bộ quá trình họ phối hợp ra tay cũng được quay lại.

Đúng vậy, họ lắp camera kín trong phòng trang điểm.

Lắp hôm qua.

Mấy ngày trước, sau khi nói chuyện với Đường Hạo Tuấn, Tống Vy hiểu rõ, dù có Julian làm mẫu, nhưng những kẻ tâm địa bất chính vẫn sẽ không loại bỏ suy nghĩ xấu xa, vẫn sẽ ra tay.

Cho nên cô đặc biệt cho người lắp rất nhiều camera giám sát trong phòng trang điểm, lại cùng Hạ Bảo Châu, Trần Châu Ánh diễn vở kịch vừa rồi, rời khỏi phòng.

Như vậy, kẻ có tâm địa bất chính nhìn thấy lễ phục và trang sức họ cố ý để trên ghế, chắc chắn sẽ không kiềm được ra tay.

Quả nhiên, cô đoán đúng rồi, không nghĩ tới lại là nhà thiết kế Lase vừa rồi nói chuyện với họ, và công sự Anna.

“Không được, tôi không nhịn nỗi nữa, tôi phải qua đó bắt họ.” Trần Châu Ánh nóng nảy đứng dậy, muốn xông tới cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK