Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

CHƯƠNG 1051

Trình Hiệp thông qua hình dạng của chiếc điện thoại mơ hồ, nhận ra nhãn hiệu của chiếc điện thoại.

Đường Hạo Tuấn mím môi: “Cậu cho người đến công ty Tora, tìm danh sách mua 18 năm trước, có thể mua điện thoại đắt như vậy, không thể không có ghi chép, sau khi lấy được những ghi âm này, tìm ra cô bé này.”

“Được thì được, nhưng tìm cô ta làm cái gì, cô ta chỉ là một người vừa khéo nhìn thấy tai nạn xe mới quay video.”

“Vừa khéo nhìn thấy sao?” Đường Hạo Tuấn cười lạnh: “Vậy video mà cô ta quay, tại sao lại xuất hiện ở trong mail của tôi cách đây 18 năm?”

“Chuyện này…” Trình Hiệp sững người.

Đúng thật là nếu chỉ là tùy tiện quay, về sau chắc chắn sẽ xóa.

Tại sao lại giữ 18 năm, cuối cùng gửi cho tổng giám đốc.

“Cậu còn nhớ hacker giám định đoạn video đó nói thế nào không?” Đường Hạo Tuấn lại hỏi.

Trình Hiệp gật đầu: “Nhớ.”

Môi Đường Hạo Tuấn mấp máy: “Đoạn video đó không có bất kỳ dấu hiệu bị cắt ghép, là nguyên nhân thủ pháp quay mới khiến hai chiếc xe đỏ, nhìn trúng chỉ là một chiếc, cho nên anh mới cho rằng là Lưu Mộng đâm, mà video là cô bé này quay, cô bé nhìn qua chỉ khoảng 10 tuổi, có bản lĩnh này sao?”

Trình Hiệp đã hiểu rồi, mắt trợn to: “Tổng giám đốc, ý của anh là cô bé này cũng là một trong những người mà Đường Mãnh mua chuộc giết hại ông bà chủ sao?”

Đường Hạo Tuấn không phủ nhận.

“Nhưng chuyện này sao có thể chứ.” Vẻ mặt của Trình Hiệp cổ quái, rõ ràng có chút không muốn tin: “Cô ta mới bao nhiêu tuổi, sao lại…”

“Cậu nhìn thấy phản ứng lúc đó của Tống Vy không?” Đường Hạo Tuấn cắt ngang lời của anh ta.

Trình Hiệp sững người.

Đường Hạo Tuấn lạnh giọng mở miệng: “Tống Vy nhìn thấy hiện trường tai nạn, bị dọa rất lớn, đây mới là phản ứng mà một cô bé bình thường nên có, nhưng cậu nhìn cô bé quay này đi, nhìn cảnh tượng như này, không hề có một chút bộ dạng sợ hãi, ngược lại còn có thể quay video, cậu thật sự cảm thấy, cô ta là một cô bé đơn thuần sao?”

“…” Lần này Trình Hiệp hoàn toàn không nói gì nữa.

Môi của Đường Hạo Tuấn mím lại tỏa ra vài phần hàn ý: “Cô bé này quả thật là thành viên tham gia giết hại ba mẹ tôi, nhưng lại không phải là người của của Đường Mãnh, tôi đã từng hỏi Đường Mãnh, ông ta không có phái ai tới bên đường quay video, đối với ông ta mà nói không có ý nghĩa gì cả, cho nên cô bé này…”

“Người của hung thủ thứ hai.” Trình Hiệp lập tức hiểu ra.

Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Không sai, chính là người của hung thủ thứ 2, vậy thì người trước đó gửi video cho tôi, có lẽ chính là hung thủ thứ hai.”

“Vậy nên tổng giám đốc, anh là muốn tìm được cô bé này, sau đó tìm được hung thủ thứ hai đứng sau cô ta sao?” Trình Hiệp nhìn anh.

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Không sai.”

“Tôi biết rồi, tôi bây giờ đến chỗ công ty Tora một chuyến.” Trình Hiệp nói xong thì xoay người rời đi.

Đường Hạo Tuấn một mình ngồi trong phòng sách, nhìn tư liệu chứng cứ ở trên bàn, hồi lâu mới đứng dậy rời đi.

Trở về phòng, anh gọi điện cho Tống Vy.

Âm thanh ngáp ngủ của Tống Vy truyền tới: “Chào buổi sáng.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK