Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1271

Tống Vy chớp mắt: “Tôi phá hủy sự nghiệp người mẫu của cô? Tôi đã phá hỏng sự nghiệp người mẫu của cô khi nào?”

Cô chỉ cảm thấy chả hiểu kiểu gì.

Đường Hạo Tuấn vỗ vỗ mu bàn tay cô, bảo cô đừng quan tâm.

Tống Vy lắc đầu, biểu thị bản thân không để tâm chút nào.

Hạ Bảo Châu chỉ vào Hàn Thư: “Đúng thế, Vy Vy hủy hoại sự nghiệp người mẫu của cô lúc nào, cô nói chuyện có thể đưa bằng chứng ra được không!”

“Tôi không có bằng chứng, nhưng bây giờ tôi đi đến bước đường này, tất cả đều là do một tay các người gây ra. Nếu như các người không vạch trần chuyện Tô Huyền, thì tôi cũng sẽ không phải bởi vì là người mẫu dưới trướng Tô Huyền mà bị loại khỏi cuộc thi quốc tế, và cũng sẽ không phải bởi vì không có tiền mà hợp tác với những tạp chí rẻ tiền, không thể nào tiến vào thị trường cao cấp được” Hàn Thư nhìn Tống Vy, trừng mắt lên án.

Tống Vy giận đến nỗi tức cười, nhưng không đợi cô nói.

Hạ Bảo Châu đã giúp cô chửi lại: “Điêu lòi mắt, rõ ràng tất là đều do cô tự lựa chọn, dựa vào cái gì mà trách Vy Vy, là do Vy Vy bảo cô làm người mẫu của Tô Huyền à? Hay Vy Vy bắt cô chụp ba cái tạp chí lá cải kia? Tất cả đều không phải, Vy Vy chẳng làm gì cô cả, tất cả đều là do cô tự lựa chọn không phải à?”

“Đúng, đó là lựa chọn của tôi, nhưng nếu cô ta không vạch trần chuyện Tô Huyền …”

“Cô đúng là ngang ngược” Hạ Bảo Châu hừ một tiếng: “Tô Huyền gian lận, điều đó không công bằng với các tuyển thủ và người mẫu khác, mà việc Tô Huyền gian lận là phạm quy, Vy Vy vạch trần chuyện đó là sai à? Cô dựa vào đâu để đổ mọi tội lỗi lên người Vy Vy, muốn trách phải trách Tô Huyền, trách bản thân cô tại sao làm người mẫu của Tô Huyền.”

“Bảo Châu nói đúng. Cô là người mẫu của Tô Huyền. Tô Huyền bị bắt, đương nhiên cô cũng phải rời khỏi cuộc thi, mà Tô Huyền bị phong sát, chứ cô có bị gì đâu, cô có thể làm người mẫu như cũ, đi tìm Bá Nhạc của mình, cô gắng trở thành người mẫu hàng đầu. Thế nhưng bản thân cô chưa từng nghĩ đến chuyện đó, năng lực nghiệp vụ không tốt, cũng không muốn phát triển năng lực nghiệp vụ cho tốt, ngược lại lại vì tiền mà hợp tác với những tạp chí rẻ tiền đó, đi tới bước đường này không phải nguyên nhân ở cô sao?’

Tống Vy nhìn Hàn Thư. Tải ápp ноla để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Hàn Thư mở miệng muốn bác bỏ điều này, nhưng lời nói không tài nào thốt ra khỏi miệng.

Thật ra, cô ta cũng biết rằng tất cả điều này là do bản thân cô ta.

Nhưng cô ta không muốn thừa nhận, mà chỉ muốn đổ lỗi cho người khác, thế cô mới cảm thấy không phải lỗi của mình.

“Được rồi, không cần phải nói tiếp nữa” Đường Hạo Tuấn đút tay vào túi quần, đứng dậy: “Cô gửi những thứ đó cho vợ tôi với mục đích gì, chỉ muốn dọa cô ấy à?”

Trong tiềm thức Hàn Thư không muốn thừa nhận.

Tuy nhiên, Hạ Bảo Châu, người hiểu rõ cô ta nhất, ngay lập tức chặn đường lui của cô ta: “Đừng nói dối. Bây giờ tôi điều chỉnh công suất của máy phát hiện nói dối lên mức cao nhất. Nếu cô dám nói dối, cô sẽ bị điện giật co quắp lại, nửa người tê liệt, mà tôi nhớ rằng là nhà cô chỉ có mình cô. Nếu cô bị liệt nửa người vậy ai chăm sóc cô, dù cô có muốn tự sát cũng chẳng tự sát được, cô muốn trải qua cuộc sống so với chết còn đau khổ hơn này ư?”

Hạ Bảo Châu nhìn Hàn Thư nở một nụ cười.

Hàn Thư đã sợ đến nỗi tay chân run lẩy bẩy.

Nhìn thấy điều này, Trình Hiệp liếc nhìn Hạ Bảo Châu.

Người phụ nữ này không nên làm người mẫu, mà nên đi làm cảnh sát. Phạm nhân gặp cô ta không phải đều ngoan ngoãn nhận tội hết sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK