Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1500

Cô có thể không để ý mà nhằm vào Lâm Giai Nhi, nhưng chống lại Đường Hạo Minh, thì phải cẩn thận hơn nữa.

Nhất là, không thể chọc giận Đường Hạo Minh, nếu không Đường Hạo Minh sẽ làm ra cái gì, cô cũng không biết.

Tống Vy cầm đũa lên ăn cơm.

Đường Hạo Minh chống đầu, ánh mắt như thâm tình, như quỷ dị nhìn cô: “Chúng ta làm một giao dịch được không?”

“Giao dịch?” Tống Vy cau mày: “Giao dịch gì?”

“Tôi biết, em và Đường Hạo Tuấn một lòng tìm tôi và Lâm Giai Nhi, nhất là Lâm Giai Nhi, dù sao ngoài làm hại em và hai đứa bé ra, quan trọng nhất chính là, cô ta là hung thủ còn lại sát hại chú Hai thím Hai, cho nên các người muốn mang cô ta ra công lý.” Đường Hạo Minh nói.

Tống Vy nắm chặt quả đấm: “Quả nhiên anh biết Lâm Giai Nhi là hung thủ thứ hai, đã như vậy, sao còn muốn giúp Lâm Giai Nhi? Ba mẹ chồng tôi đối xử với anh không tốt sao?”

Nghe Tống Vy chất vấn, Đường Hạo Minh nghiêm nghị hơn, mí mắt cũng rũ xuống, che đi thần sắc không nói lên lời trong mắt.

Tống Vy thấy anh ta không trả lời, nắm cổ áo anh ta lớn tiếng chất vấn: “Nói đi, ba mẹ chồng tôi đối xử với anh không tốt sao? Tại sao anh phải bao che một người phạm tội giết người! Lâm Giai Nhi giết người xem anh như con đẻ!”

“Dĩ nhiên tôi biết, nhưng tôi có tính toán của tôi.” Đường Hạo Minh cúi đầu nhìn tay cô nói.

Tay Tống Vy nắm cổ áo anh ta run rẩy: “Tính toán gì?”

“Em không cần biết, nhưng nếu em thật sự muốn đưa Lâm Giai Nhi ra tòa không phải không được, cho nên tôi mới nói em giao dịch với tôi.” Khóe miệng Đường Hạo Minh cong lên.

Trong lòng Tống Vy vô hình có chút dự cảm xấu.

Trực giác nói cho cô, giao dịch của anh ta, nhất định không phải cô có thể tiếp nhận.

Nhưng nghĩ đến đưa Lâm Giai Nhi ra công lý, Tống Vy lại do dự.

Suy tư mấy giây, Tống Vy nhéo lòng bàn tay, nhìn ánh mắt Đường Hạo Minh: “Rốt cuộc giao dịch gì!”

“Chỉ cần em đồng ý ly hôn Đường Hạo Tuấn, ở bên tôi, tôi đồng ý giao Lâm Giai Nhi cho Đường Hạo Tuấn, thế nào? Giao dịch này thật ra đối với em mà nói cũng không khó đúng không.” Đường Hạo Minh đưa tay, vén tóc Tống Vy chơi ở đầu ngón tay.

Con ngươi Tống Vy bỗng nhiên co rúc lại, theo bản năng buông cổ áo anh ta, lui về phía sau.

Tóc trong tay Đường Hạo Minh theo cô lui về phía sau, cũng trượt khỏi tay.

Anh ta có chút tiếc nuối thở dài, nắn vuốt ngón tay, bỏ tay xuống: “Sao? Em không muốn? Không phải em vẫn luôn muốn Lâm Giai Nhi trả giá sao? Lâm Giai Nhi lại nhiều lần mưu sát em, tổn thương con em, còn giết chú Hai thím Hai, người như vậy, em còn dám để cho cô ta luôn ở bên ngoài sao?”

“Người để cô ta luôn ở bên ngoài, là anh!” Tống Vy tức giận trợn mắt nhìn anh ta: “Nếu như không phải anh nhúng tay, chúng tôi đã sớm xử trí Lâm Giai Nhi, căn bản sẽ không vòng vo, dẫn đến bây giờ Lâm Giai Nhi cũng chưa phải trả giá.”

“Lời này em nói sai rồi, không phải tôi chủ động nhúng tay, là Lâm Giai Nhi chủ động liên lạc tôi, dẫu sao người thả Lâm Giai Nhi, cũng không phải tôi, mà Mạnh Ngọc bên em không phải sao?” Đường Hạo Minh buông tay: “Cùng lắm tôi chỉ giúp Lâm Giai Nhi ẩn núp tung tích, không làm gì khác.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK