Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1396

Khi Đường Hạo Tuấn nghe tin đứa bé cần ở trong lồ ng ấp lâu như vậy, chút tiếc nuối cuối cùng trong lòng vì không phải con gái hoàn toàn biến mất.

Người làm cha như anh có lỗi với nó.

Đợi khi thằng bé ra khỏi lồ ng ấp, anh sẽ bù đắp cho đứa trẻ.

“Cho An An một cái tên.” Tống Vy nhìn anh.

Đường Hạo Tuấn lắc đầu: “Chờ An An ra khỏi lồ ng ấp rồi mới đặt.”

“Tại sao?” Tống Vy thắc mắc.

Đường Hạo Tuấn cười cười, không nói nhiều, lộ vẻ thần bí.

Tống Vy không hỏi nữa.

Thôi, lúc đó đặt tên cũng được.

Nói không chừng đợi sau khi An An hoàn toàn khoẻ mạnh thì mới áp được tên.

Hai vợ chồng ở trong phòng bệnh thủ thỉ gần hai tiếng đồng hồ thì người quản lý đến.

Tống Vy biết kế tiếp bọn họ sẽ bàn chuyện làm ăn, cho nên rời khỏi phòng bệnh, đến phòng bệnh của dì Vương nói chuyện cùng dì.

Chiều hôm đó, trang web chính thức của tập đoàn Đường Thị đã đăng tin tức mới nhất cho biết, sếp tập đoàn Đường Thị đã mang theo phu nhân và hai đứa con về nước.

Cứ thế, sự việc Đường Hạo Tuấn mất tích hoàn toàn bị chôn vùi.

Dù sao thì bây giờ Đường Hạo Tuấn đã được tìm thấy và tỉnh lại, cho dù sau này có bị người ta biết được là lúc đó anh thật sự mất tích thì cũng không ích gì.

Bởi vì họ đã bỏ lỡ cơ hội ra tay với tập đoàn Đường Thị.

Bên kia, Giang Vân Khê cũng thấy tin tức ở nhà, hai tay siết chặt vào nhau.

Boss tập đoàn Đường Thị, thân phận cao quý biết bao.

Cô không bao giờ tưởng tượng được có ngày mình lại được ở gần với một người quyền lực như vậy, còn sống chung dưới một mái nhà trong nhiều ngày.

Nhưng bây giờ, cô ta đã vụt mất điều đó.

Là người phụ nữ kia, là người phụ nữ đẹp không thể tả kia đã cướp đi anh ấy.

Vốn dĩ cô có thể từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, nhưng …

Vừa nghĩ tới đây, một giọng nam trung niên truyền đến: “Vân Khê, bên ngoài có một anh chàng đẹp trai họ Đường đang tìm con, anh ta là bạn của con sao?”

Một anh chàng đẹp trai họ Đường?

Đường Hạo Tuấn!

Cái tên đó lập tức hiện lên trong đầu Giang Vân Khê, vẻ buồn bã trên mặt lập tức biến mất, biến thành vẻ vừa kinh ngạc vừa vui vẻ.

Đúng vậy, trên mạng có nói rằng Hạo Tuấn đã về nước, nhưng Hạo Tuấn vẫn luôn ở trong nước, vì vậy việc về nước chắc chắn có dụng ý khác, khả năng lớn nhất đó chính là tỉnh lại.

Hạo Tuấn biết cô là người cứu mạng anh, nên sau khi tỉnh lại, anh mới đặc biệt đến tìm cô đúng không?

Anh tìm cô để trả ơn và đưa cô đi cùng đúng không?

Càng nghĩ càng thấy kích động, Giang Vân Khê không quan tâm đến việc trả lời ba mình, lập tức chạy ra khỏi phòng, rồi chạy ra ngoài.

Đi ra ngoài vừa nhìn là thấy một người đàn ông cao lớn đang đứng ở cửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK