Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2143

“Đúng vậy.” Trần Châu Ánh gật đầu: “Mặc dù Vy Vy đuổi anh ra khỏi phòng, nhưng trong lòng cô ấy có anh, còn quan tâm đến anh, nên anh ngủ ở đâu, đương nhiên cô ấy rất muốn biết, nhưng anh cũng biết rõ, hai người cãi nhau, Vy Vy cũng cần thể diện, cho dù cô ấy quan tâm tối nay anh ngủ ở đâu, cũng ngại hỏi anh, nên không có cách nào, tôi bảo tôi giúp cô ấy hỏi anh, cô ấy không từ chối, nên có thể thấy, Vy Vy thật sự muốn biết tối nay anh ở đâu.”

Đường Hạo Tuấn nghe thấy lời cô ấy nói, khóe miệng hơi cong lên, tâm trạng rõ ràng vô cùng tốt.

“Tôi ở phòng bên cạnh.” Đường Hạo Tuấn trả lời.

Trần Châu Ánh chỉ lên tầng: “Phòng bên cạnh phòng ngủ chính của hai người?”

“Nếu không?” Đường Hạo Tuấn nhướng mày.

Trần Châu Ánh cười hì hì: “Tôi biết rồi, tôi sẽ nói với Vy Vy, để Vy Vy yên tâm.”

Đường Hạo Tuấn không nói gì, ánh mắt nhìn cô ấy lấy điện thoại ra, gửi tin nhắn cho Tống Vy.

Rất nhanh, Tống Vy đã nằm lên giường, chuẩn bị ngủ thêm một lúc đã nhận được tin nhắn của Trần Châu Ánh.

Đọc được Trần Châu ánh nói Đường Hạo Tuấn tối nay sẽ ngủ ở phòng bên cạnh phòng cô, khóe miệng rõ ràng cong lên, nhưng miệng vẫn kiêu ngạo lẩm bẩm: “Châu Ánh hỏi thật, không phải bảo cô ấy đừng hỏi sao.”

Vừa lẩm bẩm, cô vừa gõ chữ trả lời tin nhắn: Biết rồi, đừng nghe ngóng những thứ khác nữa.

Trần Châu Ánh cười hì hì: Tớ còn có thể nghe ngóng cái gì, tớ giúp cậu nghe ngóng sếp Đường ngủ ở đâu đã tốt lắm rồi, còn về những thứ khác, tớ không thèm quản hai người, vợ chồng hai người tự giải quyết đi.

Nói xong, Trần Châu Ánh đặt điện thoại xuống.

Đường Hạo Tuấn nheo mắt: “Cô ấy nói cái gì?’

Trần Châu Ánh nhìn anh trả lời: “Tôi nói với Vy Vy tối nay anh ngủ ở phòng bên cạnh phòng cô ấy, Vy Vy nói biết rồi.”

“Biết rồi?” Đường Hạo Tuấn nhướng mày, rõ ràng có chút không hài lòng với đáp án này.

“Không còn gì khác?” Anh không chết tâm hỏi.

Trần Châu Ánh nhướng mày: “Hết rồi, Vy Vy chỉ nói một câu này thôi, sau đó bảo tôi đừng nghe ngóng những chuyện khác nữa, nhưng sếp Đường, anh còn muốn nghe thấy Vy Vy hỏi anh, hay là anh lùi một bước, để Vy Vy ở lại là được rồi? Tôi đảm bảo, Vy Vy lẽ lập tức xuống tìm anh, vợ chồng hai người sẽ lập tức làm hòa, hơn nữa tối nay Vy Vy còn sẽ chăm sóc anh thật chu đáo.”

“Không cần.” Đường Hạo Tuấn đen mặt ném xuống một câu, đi qua cô ấy đi lên tầng.

Trần Châu Ánh nhìn bóng lưng của anh, trợn mắt: “Được, anh cứ cố chấp đi, anh cứ kiêu ngạo đi, đừng nghĩ anh kiêu ngạo như vậy, tôi sẽ quên dáng vẻ gãi tai của anh trước mặt Vy Vy lúc bình thường, đợi mà xem, hai vợ chồng anh, anh chắc chắn là người lùi bước trước, hừ!”

Dứt lời, Trần Châu Ánh bưng chiếc khay đi vào trong nhà bếp.

Bên kia, Đường Hạo Tuấn không biết lúc mình đi lên tầng đã bị Trần Châu Ánh châm chọc.

Anh đi đến tầng ba, theo thói quen đi đến cửa phòng của mình và Tống Vy, đưa tay lên muốn mở cửa.

Nhưng vừa đặt tay lên tay nắm cửa, anh đột nhiên ý thức được, mình đã bị Tống Vy đuổi ra khỏi phòng.

Không có cách nào khác, Đường Hạo Tuấn chỉ có thể bỏ tay xuống, day ấn đường, nhìn chằm chằm vào cánh cửa trước mặt, ngăn cách mình với Tống Vy, ánh mắt u ám nhìn một lúc lâu, sau đó mới quay người đi.

Phòng bên cạnh chỉ cách phòng của Tống Vy một bức tường.

Mặc dù anh không thể trở về phòng của Tống Vy để ở cùng cô, nhưng ở phòng bên cạnh, cũng xem như gián tiếp ở chung một phòng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK