Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1408

Lúc Giang Vân Khê nghe thấy, toàn thân đều không ổn, kinh ngạc thật lâu mới hồi thần, không dám tin đây là sắp xếp của Đường Hạo Tuấn, thế mà lại kêu cô ta đến bộ phận vệ sinh dọn dẹp.

Anh sao có thể như vậy, cô ta là ân nhân cứu mạng của anh mà.

Giang Vân Khê ấm ức trong lòng, vành mắt cũng đỏ lên.

Trình Hiệp thấy cô ta như vậy, không chút tội nghiệp, ngược lại có chút không kiên nhẫn ngáp một cái: “Cô Giang, suy nghĩ xong rồi chứ? Có đi hay không?”

Giang Vân Khê cắn chặt môi dưới, hai tay nắm chặt, cơ thể run rẩy, rõ ràng không thể chấp nhận kết quả này.

Nhưng cô ta có thể là gì, cô ta nhất định phải đi, nếu không cô ta không có cách nào gặp được Hạo Tuấn, cũng không thể hoàn thành được nhiệm vụ mà Đường Hạo Minh giao cho.

Nghĩ đến điều này, Giang Vân Khê ngẩng đầu lên, giọng nói nghẹn ngào ừ một tiếng: “Tôi đi!”

Mặc dù ở bộ phận vệ sinh rất ít khi có thể gặp được Hạo Tuấn, nhưng cùng một tòa nhà, chỉ cần mình tìm cơ hội, còn có thể gặp được anh.

Chỉ cần gặp được anh, cô ta sẽ đích thân nói với anh, cô ta là ân nhân của anh, bảo anh điều chuyển cô ta đến vị trí khác.

Tin anh nhất định sẽ làm, nói không chừng, anh còn hối hận vì đã sắp xếp cô ta đến làm ở bộ phận vệ sinh.

Nghĩ như vậy, trong lòng Giang Vân Khê đột nhiên dễ chịu hơn rất nhiều, còn nặn ra một nụ cười với Trình Hiệp: “Trợ lý Trình, xin hỏi Hạo.…Đường tổng đang ở đâu?”

“Cô hỏi cái này làm gì?” Trình Hiệp cảnh giác nhìn cô ta.

Ánh mắt Giang Vân Khê lóe lên, vặn vẹo ngón tay trả lời: “Tôi…tôi muốn đích thân đi cảm ơn anh ấy vì đã sắp xếp cho tôi một công việc.”

Trình Hiệp trợn mắt đến mức sắp lật lên đến trời rồi.

Rốt cuộc là muốn cảm ơn, hay là muốn gặp tổng giám đốc.

“Xin lỗi, chỗ ở của tổng giám đốc là một bí mật, tôi không thể nói cho bất kỳ người nào.” Trình Hiệp đẩy mắt kính trả lời.

Anh ta không nói dối, điều này là sự thật.

Người có thân phận giống như tổng giám đốc, nơi ở đều được giữ bí mật, dù sao kẻ thù quá nhiều, không còn cách nào khác.

Nhưng Giang Vân Khê lại cho rằng Trình Hiệp không muốn nói cho mình, trong lòng vừa tức vừa hận, nhưng không có cách nào, chỉ có thể từ bỏ: “Vậy hả, vậy thì thôi.”

Ghê gớm, sau này cô ta tự mình nghe ngóng.

“Vậy cô Giang cứ nghỉ ngơi đi, ngày mai đi đến bộ phận để báo cáo, tôi đi trước.” Trình Hiệp nói.

Giang Vân Khê gật đầu: “Trợ lý Trình đi thong thả.”

Trình Hiệp không trả lời, nhấc chân rời đi.

Biệt phủ nhà họ Đường, Đường Hạo Tuấn và Tống Vy đã chụp xong ảnh cưới ngày hôm nay và trở về nhà.

Đường Hạo Tuấn có một cuộc họp video, vội vàng đi lên tầng, đi đến phòng sách mở cuộc họp.

Tống Vy ngồi trên sofa ở phòng khách, hai đứa bé một đứa đấm vai, một đứa bóp chân cho cô, vô cùng hiếu thuận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK