Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1512

Trên mặt đất có thảm dày, phía sau đầu Tống Vy được bàn tay to lớn của Đường Hạo Minh bảo vệ, lúc ngã xuống đương nhiên không hề bị thương.

Nhưng hành động này của Đường Hạo Minh, lại khiến sắc mặt Tống Vy đột nhiên trở nên tái nhợt: “Anh muốn làm gì?”

Trong mắt Đường Hạo Minh lóe lên một tia u ám, vén một sợi tóc của cô lên, dùng đầu ngón tay chơi đùa, giọng nói trầm khàn: “Tôi muốn làm gì? Một người đàn ông và một người phụ nữ ở cùng một phòng, cộng thêm tư thế ám muội như thế này, Vy Vy, em nói xem còn có thể làm gì?”

Đồng tử của Tống Vy lập tức co rút lại, cơ thể cứng đờ, đôi mắt hung ác nhìn chằm chằm vào người đàn ông ở trên người: “Đường Hạo Minh, tôi cảnh cáo anh đừng có làm loạn, anh đã nói, để cho tôi suy nghĩ!”

“Tôi đã từng nói, nhưng Vy Vy, đã qua nhiều tiếng như vậy, em vẫn chưa suy nghĩ rõ ràng sao? Hơn nữa tôi cũng đã nói, không được suy nghĩ quá lâu, tôi không đợi được, nên Vy Vy em đã không đưa ra được câu trả lời, vậy tôi chỉ có thể làm như vậy thôi.” Đường Hạo Minh nheo mắt lại, cố ý trêu chọc cô.

Tống Vy không biết, xem là thật, cơ thể lập tức trở lên lạnh lẽo.

Đường Hạo Minh thấy vậy, cảm thấy dáng vẻ này của cô rất đáng yêu, ý muốn trêu chọc cô ngày càng mãnh liệt.

Anh ta cong khóe môi, cúi đầu xuống, muốn dọa cô, cũng muốn giành cho mình một chút phúc lợi.

Đường Hạo Minh cắn một phát lên cổ Tống Vy.

Tống Vy lập tức trợn tròn mắt, cả người cứng đờ, trong đầu giống như có tiếng sấm đang vang lên.

Anh ta…anh ta cắn cô!

Nhất thời, sự buồn nôn to lớn lập tức dâng lên, Tống Vy không nhịn được mà muốn nôn.

Sau đó Đường Hạo Minh còn tiếp tục, sau khi cắn xong, còn dùng lưỡi liế m cổ cô.

Giây phút đó, Tống Vy cảm thấy giống như có một con rắn độc đang liế m, cơ thể run rẩy kịch kiệt.

Đột nhiên, khóe mắt cô nhìn thấy ở trên bàn trà cách đó không xa, có một bình hoa.

Mắt cô đột nhiên sáng lên, đưa tay lên, đưa về phía bàn trà.

Đường Hạo Minh không phát hiện ra hành động của Tống Vy, ngẩng đầu lên nhìn cô, đang định nói gì đó, thì anh ta lại cảm thấy đầu mình đau nhói. Tải ápp нola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sau đó, tiếng thủy tinh vỡ vang lên, đầu Đường Hạo Minh đột nhiên bị đập một cái, máu tươi cùng với nước trong bình hoa chảy xuống, rơi trên mặt Tống Vy.

Tống Vy vội vàng nén bình hoa đã vỡ trong tay đi, nhanh lúc Đường Hạo Minh còn chưa tin được, đẩy anh ta ra.

Đường Hạo Minh bị đẩy ra, mông ngã xuống đất, nhìn Tống Vy sợ hãi, hoảng loạn đứng dậy, lại sờ cái đầu bị đập của mình.

Nhìn máu trên tay, cuối cùng anh ta cũng phản ứng lại đã xảy ra chuyện gì.

Anh ta đã bị Tống Vy dùng bình hoa đập anh ta!

“Em dám đánh tôi?” Đường Hạo Minh che đầu đứng dậy, sắc mặt u ám nhìn Tống Vy.

Giọng nói Tống Vy run rẩy trả lời: “Tôi…tôi cũng không muốn, nhưng ai bảo anh chạm vào tôi!”

Cô là vợ của Đường Hạo Tuấn, Đường Hạo Minh là anh họ của Đường Hạo Tuấn, anh ta đối xử với cô như vậy, đương nhiên cô phải phản kháng.

Cho dù không phải là anh ta, cô cũng phải phản kháng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK