Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 393

Nghe được lời này, Tống Vy kinh ngạc há hốc miệng.

Hóa ra thư mời không phải là thầy Dylan cho cô, mà là Đường Hạo Tuấn cho. Cô còn tưởng rằng mấy tháng nay cô đã nổi danh ở thành phố Giang rồi khiến thầy Dylan chú ý tới chứ, không ngờ nguyên nhân thực sự lại là như vậy.

Trong lòng Tống Vy bỗng chốc thấy hơi mất mát.

Đường Hạo Tuấn nhận ra được, véo bàn tay vẫn còn đang đặt trên cánh tay anh của cô: “Em đừng tự coi nhẹ mình, thầy Dylan gửi thư mời cho em chính là vì tác phẩm của em đã khiến ông ấy chú ý. Nếu không thì tôi có đòi ông ấy thì ông ấy cũng không cho đâu.”

“Đúng vậy, mới đầu tôi không đồng ý cho tổng giám đốc Đường thêm thư mời đâu, tới khi anh ấy gửi cho tôi mấy bản thiết kế của cô.”

Thầy Dylan nhìn Tống Vy, trong con ngươi xanh biếc sâu thăm thẳm hiện ra vẻ tán thưởng: “Cô Tống, phong cách thiết kế của cô vô cùng giống phong cách của tôi, hơn nữa thiết kế của cô rất sinh động. Tuy còn hơi non nớt, nhưng tôi tin một ngày nào nó, cô nhất định sẽ đạt được trình độ như tôi, bởi vì cô có thiên phú không kém gì tôi cả đâu!”

Được thần tượng của mình công nhận và khen ngợi, sự mất mát ban nãy của Tống Vy biến mất sạch, niềm hạnh phúc trong lòng sắp trào cả ra ngoài.

Cô đỏ mặt xua tay, trả lời hàm súc: “Không dám không dám, thầy quá khen rồi ạ, bây giờ tôi mới được đến đâu chứ, sao có thể so với thầy được, tôi vẫn còn phải học thêm nữa.”

Đường Hạo Tuấn nhìn dáng vẻ xấu hổ này của Tống Vy, đuôi lông mày đẹp đẽ không khỏi nhướng lên.

Không phải anh chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng người khác khen cô, nhưng từ trước tới giờ cô luôn thoải mái thong dong đón nhận hết. Không ngờ rằng bây giờ đối mặt với thầy Dylan, cô lại lộ ra một mặt ngượng ngùng, đáng yêu thật đấy.

“Đúng thật là cô còn phải học rất nhiều, phong cách của cô vẫn chưa hoàn toàn ổn định, có thể nhìn ra được cảm giác hỗn loạn trên bản thiết kế. Nhưng so với những nhà thiết kế khác tầm tuổi cô, sự hỗn loạn của cô không nặng như bọn họ, cô đã có thầy dạy chưa, nếu không có thì cô nhận tôi làm thầy đi, thế nào?” Thầy Dylan cười hỏi.

Lời này vừa nói ra, những nhà thiết kế và nhà giám định gần đó đều kinh ngạc.

Ai mà không biết thầy Dylan đã mười mấy năm không nhận học trò rồi, thậm chí còn có tin đồn có phải thầy Dylan đã không còn ý định nhận học trò nữa không.

Vậy mà không ngờ, ngay trong buổi triển lãm tối nay, thầy Dylan lại có ý định nhận một học trò mới!

Tống Vy cũng không ngờ rằng thầy Dylan lại có ý muốn nhận cô làm học trò, tuy trong lòng có hơi rung động, nhưng vẫn khom lưng từ chối: “Xin lỗi thầy Dylan, tôi đã có thầy rồi ạ.”

Ngoài Đường Hạo Tuấn ra, những người xung quanh đều kinh ngạc.

Bọn họ không nghe nhầm đấy chứ, nhà thiết kế này từ chối rồi ư?

Từ chối rồi!

“Ồ? Ai vậy?” Tuy thầy Dylan cũng có hơi bất ngờ, nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười.

Còn không đợi Tống Vy trả lời, Đường Hạo Tuấn đã mở lời trước: “Ông cũng quen người này, là thầy Mercedes.”

“Shh…” Những người xung quanh đều hít một ngụm khí lạnh.

Lần này bọn họ phục thật rồi, chả trách nhà thiết kế này lại từ chối thầy Dylan dứt khoát như vậy, hóa ra thầy của người ta là thầy Mercedes có cùng đẳng cấp với thầy Dylan.

Hóa ra đây chính là thế giới của thiên tài sao, không bao giờ thiếu những bậc thầy đỉnh cao nhìn trúng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK