Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1082

“Biết rồi, biết rồi.” Hạ Bảo Châu gật đầu.

Sau bữa sáng, hai người rời khỏi biệt thự, đi tới nơi thi đấu.

Trên xe, Tống Vy vốn định gọi điện cho Đường Hạo Tuấn, nhưng nghĩ tới lúc này ở trong nước đang là ban đêm nên cô cố chịu đựng.

Đợi lát nữa sau khi cuộc thi đấu kết thúc, cô gọi điện cũng không muộn.

Tuy nhiên trong trận đấu hôm nay, Tống Vy lại thi đấu thất thường, suýt nữa rớt xuống nhóm B.

Sau khi buổi thi đấu kết thúc, Hạ Bảo Châu đi tới bên cạnh Tống Vy: “Vy Vy, hôm nay cậu bị sao vậy? Tớ cứ cảm thấy cậu không bình thường, mặt mày thì phờ phạc.”

Tống Vy day trán: “Tớ cũng không biết, chỉ cảm thấy trong lòng rất bất an, nên lúc vẽ cũng không có cảm hứng.”

“Có phải bị bệnh rồi không?” Hạ Bảo Châu quan tâm hỏi.

Tống Vy lắc đầu: “Không phải.”

“Vì mang thai nên khó chịu ở chỗ nào à?” Hạ Bảo Châu nhìn bụng cô rồi hỏi.

Tống Vy cười: “Cũng không.”

Nhắc tới mới nhớ, hiện tại đứa bé trong bụng cô đã được hai tháng, nhưng gần như không có phản ứng mang thai nào hết, không giống như lúc mang thai Hải Dương và Dĩnh Nhi, ngày nào cô cũng nôn dữ dội.

Đứa bé này rất ngoan.

“Vậy thì lạ thật đấy.” Hạ Bảo Châu nhún vai, không đoán ra được nguyên nhân.

Tống Vy lắc đầu: “Thôi, đừng nghĩ lung tung nữa, chắc do tối qua tớ ngủ không ngon. Ngày mai sẽ tốt hơn.”

“Vậy tối nay cậu ngủ sớm một chút đi.” Hạ Bảo Châu nói.

Tống Vy ừ một tiếng, gật đầu: “Được rồi, chúng ta về…”

Còn chưa nói dứt lời, điện thoại của cô đã rung lên.

Tống Vy bèn ngừng lại, lấy di động ra.

Là một tin nhắn từ số lạ, còn là dãy số trong nước.

Tống Vy nghi ngờ mở ra, chỉ thấy trên đó viết rằng: “Tống Vy, tôi đã thoát ra ngoài rồi. Tôi sẽ bắt đầu trả thù. Con gái của cô chính là người bị hại đầu tiên!” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Sau câu nói đó là icon con dao đang rỉ máu khiến da đầu người ta tê dại.

“Chắc không phải mấy trò đùa ác ý nào đấy chứ?” Hạ Bảo Châu sợ run hỏi.

Nét mặt Tống Vy khó coi: “Không, đây không phải là trò đùa ác ý.”

Đây là tin nhắn của Lâm Giai Nhi.

Từ câu “Tôi đã thoát ra ngoài rồi.” là có thể khẳng định người gửi chính là Lâm Giai Nhi.

Lâm Giai Nhi nói Dĩnh Nhi là người bị hại đầu tiên.

Lẽ nào Dĩnh Nhi đã xảy ra chuyện gì sao?

Nghĩ tới đây, Tống Vy siết chặt di động, sau đó bấm gọi cho Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn đang nằm chợp mắt bên cạnh giường bệnh của Dĩnh Nhi, nghe tiếng điện thoại reo, anh nhíu mày rồi lấy di động ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK