Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1305

Đường Hạo Tuấn nheo mắt lại: “Anh sẽ cho người phẫu thuật thẩm mĩ cho họ về như cũ, sau đó quăng về nước.”

Hai người kia chỉ là lòng tham nhất thời, thật sự cũng không làm chuyện ác gì, quăng về nước là được.

Tống Vy gật đầu, tỏ vẻ hiểu được rồi, không hỏi nữa .

Mấy ngày sau, không ai giả mạo Đường Hạo Minh và Lâm Giai Nhi xuất hiện thường xuyên nữa, cuộc sống lại trở về với yên bình.

Nhưng sau khi thiết kế của Tống Vy và Trần Châu Ánh vẽ xong, sự yên bình này bị phá vỡ.

Lúc hai người đi tới hội quán giao bản thiết kế, mới vừa đi đến cửa của hội quán, trên lầu đột nhiên tạt xuống một chậu nước lạnh, đúng lúc rớt lên đầu của Tống Vy và Trần Châu Ánh.

Hai người bị lạnh tới la lên.

Nhưng chuyện này còn chưa ngừng lại, rất nhanh lại có một chậu nước lạnh tạt xuống, hai người bị tạt tới lạnh run, cả người đều ướt nhẹp, ngay cả tài liệu trong tay, cũng ướt đẫm.

“Ai a!” Trần Châu Ánh vội vàng lôi Tống Vy vọt sang một bên, sau đó giận dữ ngẩng đầu lên trên nhìn, nhưng không thấy được mặt của nguời gây chuyện, chỉ thấy một bàn tay cầm cái chậu, rút vào trong cửa sổ lầu bảy.

Ngay sau đó, cửa sổ bị đóng lại, Trần Châu Ánh không nhìn thấy gì nữa.

Cô ấy nắm chặt tay lại, vẻ mặt trầm trọng: “Mẹ nó, hai chậu nước này rõ ràng là cố ý, nếu để tôi biết ai làm, tôi lột da người đó!”

Cô ấy giận run người, rồi thêm mái tóc và bộ đồ ướt sũng, nhìn qua cực kì thê thảm.

Tống Vy cũng vậy, bởi vì phụ nữ có thai sợ nóng, quần áo cô mặc ít hơn Trần Châu Ánh, giờ bị tạt hai lần nước lạnh liền tục, cả người lạnh run, mặt trắng bệch ra, môi tiếng tím tái đi.

Trần Châu Ánh thấy thế, lo lắng không thôi: “Vy Vy, chúng ta đi vào phòng nghỉ ngơi trước.”

Tống Vy ôm người, gật gật đầu: “Ừ.”

Hai người nhanh chóng đi vào phòng nghỉ.

Bởi vì nơi này là hội quán thiết kế trang phục, nên chỗ này không thiếu quần áo.

Trần Châu Ánh tuỳ ý tìm hai bộ đồ, thay với Tống Vy, lúc này mới cảm thấy bản thân sống lại một lần nữa.

Nhưng hai người không có vì vậy mà thả lỏng, ngược lại bầu không khí càng ngưng trọng .

Các cô nhìn chằm vào bản vẽ thiết kế ở trên bàn trước mặt, lâm vào trầm mặc thật lâu.

Mấy bản thiết kế kia, là bản vẽ lễ phục và chấu báu trang sức, nhưng giờ lại bị nước làm ướt nhẹp, những thiết kế tuyệt đẹp bên trên, cũng bị loang

“Chắc chắn người kia cố ý!” Một lúc lâu sau, Trần Châu Ánh đấm một cái lên bàn khiến cái bàn hơi rung một chút, có thể thấy cô ấy dùng sức rất lớn.

Tống Vy mím môi đỏ: “Tất nhiên là cố ý, nếu không phải cố ý, vậy không phải giội một chậu nước là được rồi à, vì sao phải giội hai chậu liên tiếp? Đây là một âm mưu nhắm vào chúng ta.”

“Nhất định là nhằm vào bản thiết kế của chúng ta.” Trần Châu Ánh tức giận đỏ mắt.

Cô nhớ rõ, lúc chậu nước đầu tiên đổ xuống, cô đã bảo vệ túi tài liệu trong ngực.

Lúc đó túi tài liệu vẫn chưa ướt, sau đó chậu nước thứ hai lại đổ xuống, chậu nước kia nhắm thẳng vào túi tài liệu của cô mà đổ xuống, vậy nên cô bị ướt nghiêm trọng hơn Tống Vy.

“Không phải nhất định, mà là chính xác.” Tống Vy nắm tay nói: “Cô đừng quên, lần trước người chủ trì từng nói, quy định cho chúng ta nộp bản thiết kế vào một khoảng thời gian nào đó, nếu nộp muộn thì sẽ trực tiếp bị loại.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK