Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2076

Giang Hạ kéo tay họ, dùng hành động thực tế của bản thân để chứng minh, lời nói vừa rồi của cô là thật.

Quả nhiên, hai vợ chồng cảm giác được động tác của cô, cảm xúc càng thêm buông lỏng.

Rất nhanh, thang máy tới.

Một nhà ba người bước ra, lên xe rời đi.

Mà trên ban công tầng lầu nào đó của tòa nhà khu nhập viện bên cạnh, Kiều Phàm mặc đồ bệnh nhân đứng phía sau lan can, một tay đặt trên lan can, một tay đút trong túi đồ bệnh nhận, cứ như vậy nhìn chiếc xe đi xa.

Tới khi không nhìn thấy nữa, mới xoay người đi vào phòng bệnh, vừa đi, vừa lấy điện thoại ra, bấm gọi.

Điện thoại là gọi cho Tống Vy.

Lúc này bên phía Tống Vy đang là buổi tối, mấy người quây quần bên bàn ăn ăn tối.

Điện thoại đột ngột vang lên, Tống Vy vươn tay cầm, nhưng điện thoại lại bị bàn tay thon dài xinh đẹp cầm đi trước một bước.

Là Đường Hạo Tuấn.

Điện thoại của Tống Vy đang đặt cạnh Đường Hạo Tuấn không xa, cho nên anh nhìn thấy hiển thị cuộc gọi tới còn trước cô.

Sau khi nhìn thấy người gọi là Kiều Phàm, anh híp mắt, cầm điện thoại của Tống Vy đi trước cô một bước.

Tống Vy thấy anh cầm điện thoại mình đi, cũng không giành, mặc anh đi.

Dù sao cô cũng không làm việc thẹn với lòng, không sợ quỷ gõ cửa.

Trong điện thoại cô rất sạch sẽ, không sợ anh nhận điện thoại có vấn đề gì.

“Được rồi, đừng nghịch nữa, mau ăn cơm.” Nghĩ xong, Tống Vy lập tức nhìn hai đứa nhỏ không ngoan ngoãn ăn cơm mà quậy phá, trách mắng.

Hai đứa bé bị cô nói vậy, lập tức dừng lại, ngoan ngoãn ngồi ngay ngắn, cầm thìa ăn cơm.

Mà An An trong giường em bé ở bên cạnh chỉ có thể nằm, chớp chớp mắt nhìn cả nhà ăn.

Nhưng còn may Trần Châu Ánh rất thích An An, bưng bát vây quanh giường em bé, cùng chị Trương chơi với An An, cho nên cũng không lo An An một mình sẽ cô đơn.

Ngón cái Đường Hạo Tuấn lướt nút bắt máy màu xanh, đặt điện thoại Tống Vy đến bên tai, lãnh đạm mở miệng: “Anh có việc gì?”

Đầu kia điện thoại, nghe thấy giọng không phải Tống Vy, mà là Đường Hạo Tuấn, Kiều Phàm im lặng hai giây, mới lên tiếng: “Tôi tìm Tống Vy.”

Ngoài ý muốn là, anh ta không gọi Vy Vy như quá khứ, mà gọi đầy đủ họ tên.

Điều này khiến Đường Hạo Tuấn kinh ngạc nhướn mày, nhưng nhiều hơn là hài lòng.

Phải biết rằng Kiều Phàm giống như hòn đá trong hầm cầu, vừa hôi vừa cứng, trước đây anh không phải chưa từng lệnh cho Kiều Phàm sửa miệng, không cho gọi Tống Vy như vậy.

Dù sao Tống Vy cũng là vợ anh, những người đàn ông khác gọi thân mật như vậy làm gì?

Nhưng Kiều Phàm dựa vào mình là ân nhân cứu mạng của Tống Vy, lại đầy người y thuật, căn bản không xem lời của anh ra gì, vẫn gọi Vy Vy, làm người ta chán ghét.

Nhưng bây giờ, Kiều Phàm lại chủ động sửa miệng rồi.

Xem ra, Kiều Phàm đã hiểu ra gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK