Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1772

Sếp Đường đẹp trai như vậy, cô ta không có gì ngạc nhiên khi Giang Vân Khê yêu Sếp Đường, dù sao cũng là chuyện bình thường.

Nhưng điều này không có nghĩa là Giang Vân Khê có thể giấu Sếp Đường, không cho cấp dưới của Sếp Đường và Vy Vy tìm được.

Mặc dù cuối cùng Vy Vy và cấp dưới của Sếp Đường cũng tìm được Sếp Đường rồi, Giang Vân Khê cũng biết rằng Sếp Đường đã là người có vợ, nhưng Giang Vân Khê vẫn không từ bỏ ý định muốn có được Sếp Đường, thậm chí còn đi theo đến tập đoàn Đường Thị làm việc nữa.

Đi làm thì không nói, an phận một chút thì đã không có gì, nhưng Giang Vân Khê lại không hề an phận, căn bản chả nghiêm túc đi làm, mà đi làm cũng chả thật sự vì để làm việc, mà là nhắm vào Sếp Đường, mấy lần đi làm còn đi tìm Sếp Đường, còn tỏ tình với Sếp Đường nữa.

Khi nghe Vy Vy nói về điều này, cô ta đã kinh tởm đến mức muốn nôn mửa.

Cũng may cuối cùng Giang Vân Khê đó đã bị Sếp Đường đuổi đi, cô ta cũng không nghe Vy Vy nhắc tới người này nữa.

Không ngờ, người phụ nữ này vậy mà lại xuất hiện, còn chạy đến tham gia cuộc thi thiết kế.

“Là cô ta.” Tống Vy gật đầu, sau đó chỉ vào cột tên trên hồ sơ nói: “Nè, đây không phải là tên của cô ta sao?

Trần Châu Ánh cúi đầu nhìn xuống: “Hồi nãy tớ nhìn thấy rồi, nhưng không có nghĩ nhiều, chỉ tưởng là trùng tên, nhưng không ngờ lại là người phụ nữ ghê tởm đó, tớ nhớ người phụ nữ đó đâu phải học thiết kế đâu nhỉ? ”

“Không sai, tớ đã xem thông tin mà Hạo Tuấn điều tra về cô ta, cô ta căn bản chưa từng học thiết kế quần áo.” Tống Vy gật đầu.

Trần Châu Ánh nheo mắt: “Thảo nào tớ đọc thông tin thì người này chưa từng đoạt giải thưởng nào, cũng chẳng có danh vọng gì, lúc đó tớ còn thắc mắc, làm sao một người như vậy lại vượt qua được sự xét duyệt của ban tổ chức và được vào cuộc thi chứ, bây giờ được biết Giang Vân Khê này chính là ả Giang Vân Khê kinh tởm kia, còn chưa học qua thiết kế gì, nhưng đã vượt qua sự xét duyệt của ban tổ chức để tham gia cuộc thi, hẳn là có vấn đề ở đây. ”

Tống Vy hất cằm: “Cậu nói không sai, phải điều tra mới được.”

“Đúng là phải tra.” Trần Châu Ánh gật đầu đồng ý, sau đó nhìn cô: “Vy Vy, Sếp Đường cũng là một trong những nhà đầu tư vào cuộc thi này đúng chứ?

Tống Vy ậm ừ một tiếng: “Ừm.”

Ban đầu Đường Hạo Tuấn không phải là nhà đầu tư.

Nhưng từ khi cuộc thi mời cô làm giám khảo, Đường Hạo Tuấn đã chủ động liên hệ với ban tổ chức và đầu tư cho cuộc thi.

Nói trắng ra, Đường Hạo Tuấn chỉ muốn ban tổ chức làm chỗ ở của giám khảo tốt hơn, để cô có thể sống thoải mái hơn trong hai, ba tháng ở đây.

Lúc đó khi biết chuyện, cô vừa cảm động vừa buồn cười.

“Nếu Sếp Đường đã là bên đầu tư thì tiện rồi, cậu có thể kêu Sếp Đường tra dùm.” Trần Châu Ánh gợi ý.

Tống Vy khẽ gật đầu: “Được, tớ sẽ liên hệ với anh ấy ngay.”

Vừa nói, cô vừa lấy điện thoại di động ra, nhìn chằm chằm ảnh chụp Giang Vân Khê trên tài liệu, gọi cho Đường Hạo Tuấn.

Cô cần biết tại sao Giang Vân Khê này lại đến tham gia cuộc thi và bằng cách nào mà cô ta vào được.

Còn bên ban tổ chức, tại sao lại cho người này thông qua xét duyệt.

Rất nhanh, Đường Hạo Tuấn đã bắt máy, giọng nói nhẹ nhàng trầm thấp truyền đến: “Mới cúp máy không lâu em lại gọi cho anh rồi, nhớ anh rồi sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK