Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 903

Bởi vì tiếp theo cô sẽ phải sắp xếp lại hành lý, lại còn bị khó chịu do chênh lệch múi giờ nữa.

“Cậu chủ.” Ngay khi Đường Hạo Tuấn vừa đặt điện thoại xuống, dì Vương chợt bước vào, theo sau là Trình Hiệp.

Đường Hạo Tuấn nhìn thấy Trình Hiệp đến muộn như vậy là biết chắc có chuyện rất quan trọng, anh lập tức đứng dậy: “Dì Vương, dì đưa hai đứa lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi đi.”

“Vâng.” Dì Vương gật đầu rồi dắt hai đứa trẻ lên lầu.

Trong phòng khách chỉ còn lại hai người Đường Hạo Tuấn và Trình Hiệp.

Đường Hạo Tuấn đút tay vào trong túi quần: “Nói đi, có chuyện gì?”

“Là chuyện liên quan tới việc hôm qua anh bảo tôi điều tra về thông tin của cô Lâm, đã có kết quả rồi.” Trình Hiệp nói, sau đó giao tài liệu trong tay ra.

Đường Hạo Tuấn híp mắt, một tay cầm lấy, một tay khác mở túi tài liệu ra.

Thông tin bên trong rất nhiều, có chừng mười mấy tờ giấy.

Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mím lại thành một đường thẳng, anh đọc từng tờ một.

Một lúc lâu sau khi đã đọc xong, bàn tay đang cầm tài liệu của anh bỗng nhiên siết chặt lại, sắc mặt rất khó coi, trong mắt cũng hiện lên vẻ kinh ngạc.

“Cô ấy thực sự đã làm những chuyện này sao?” Đường Hạo Tuấn nhìn chằm chằm Trình Hiệp.

Trình Hiệp gật đầu: “Đúng vậy, bởi vì khi làm những việc này thì cô Lâm còn khá nhỏ, nên không khó để tra ra.”

Anh ta là người đầu tiên đọc những tài liệu này, cho đến bây giờ trong lòng cũng vẫn còn không thể bình tĩnh nổi.

Anh ta cũng giống tổng giám đốc, đều cho rằng cô Lâm là một cô gái trong sáng tốt bụng, nhưng sau khi xem những tài liệu này thì mới nhận ra rằng mình đã quá sai không hợp thói thường.

Khi cô Lâm mới vài tuổi đã có thể hành hạ chó mèo đến chết. Học tiểu học và trung học còn bạo hành một số học sinh trong trường. Một trong số các nữ sinh bị bạo hành thậm chí còn suy sụp tinh thần, hiện giờ vẫn chưa phục hồi được.

Điều này cho thấy cô Lâm độc ác đến mức nào, lại còn rất biết cách ngụy trang.

Nếu không phải ngày hôm qua tổng giám đốc đột nhiên yêu cầu anh ta điều tra thì chỉ sợ là hiện giờ cả anh ta và tổng giám đốc đều không biết bộ mặt thật của cô Lâm.

Đường Hạo Tuấn ném đống tài liệu lên bàn cà phê, đột nhiên cảm thấy cả thể chất lẫn tinh thần đều kiệt quệ.

Anh thực sự coi Lâm Giai Nhi như em gái của mình, gần như chưa bao giờ nghi ngờ cô ta, cũng không bao giờ nghĩ rằng cô ta có thể làm ra chuyện xấu gì.

Nhưng nội dung chồng chất trên tài liệu lại như một cái tát trời giáng giáng mạnh vào mặt anh, khiến anh chợt ý thức được việc mình bảo vệ Lâm Giai Nhi suốt bao năm qua chỉ là trò cười.

“Tổng giám đốc, anh có muốn nói với bác sĩ Mạnh về mấy chuyện này không?” Trình Hiệp nhìn Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Đương nhiên, cậu ấy là bạn trai của Giai Nhi, có tư cách biết những chuyện này. Còn cậu ấy sẽ lựa chọn thế nào sau khi biết chuyện thì đó là quyền tự do của cậu ấy, nhưng mà…”

“Tổng giám đốc cứ nói.”

“Khi nói với Mạnh Ngọc thì đừng nói trước mặt Giai Nhi.”

“Tổng giám đốc yên tâm, tôi biết rồi.” Trình Hiệp gật đầu.

Đường Hạo Tuấn day lông mày, trong lòng đã bắt đầu tin tưởng sự nghi ngờ của Tống Vy đối với Lâm Giai Nhi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK