Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1626

Cho nên nghe thấy Lâm Giai Nhi chết, cảm xúc mới biến thành như vậy.

Nghĩ đến đây, Trình Hiệp đẩy mắt kính, an ủi: “Bác sĩ Mạnh, tôi biết anh buồn, có điều bây giờ người đã chết rồi, anh… bớt đau buồn?”

“Bớt đau buồn?” Mạnh Ngọc thấp giọng cười tự giễu.

Anh ta làm sao bớt đau buồn, người anh ta yêu ra đi rồi, anh ta còn vui nổi sao?

“Cậu vừa nói, Giai Nhi bây giờ ở bệnh viện số 3 đúng không?” Mạnh Ngọc đứng dậy, hỏi bằng giọng khàn đặc.

Trình Hiệp gật đầu: “Phải, không lâu trước đó đã đưa đến nhà xác của bệnh viện số 3.”

Mạnh Ngọc không hỏi gì nữa, trực tiếp cúp máy, sau đó tháo mắt kính lau nước mắt, rảo bước chạy về phía thang máy, ngay cả đồ phẫu thuật trên người cũng không có thay thì chạy thẳng khỏi bệnh viện, bắt xe đến bệnh viện số 3.

Ở một bên khác, Trình Hiệp nhìn thấy điện thoại đã bị tắt, vẻ mặt cũng không quá bất ngờ.

Dù sao khi Mạnh Ngọc hỏi Lâm Giai Nhi ở đâu thì anh ta đã đoán được kết quả như vậy rồi.

Tin chắc lúc này, bác sĩ Mạnh đã ở trên đường đến bệnh viện số 3 rồi.

Trình Hiệp thở dài, sau đó nói tin này cho Đường Hạo Tuấn.

Tống Vy vừa tắm xong bước ra, nhìn thấy Đường Hạo Tuấn thay bộ đồ ngủ trên người, mặc một bộ đồ thoải mái, không khỏi sững người: “Chồng, muộn như vậy rồi, anh muốn ra ngoài sao?”

Bây giờ đã là giờ đi ngủ rồi, anh đột nhiên thay quần áo, trừ ra ngoài, cô nghĩ không ra anh muốn làm gì.

Đường Hạo Tuấn nâng cằm lên, cũng không che giấu: “Mạnh Ngọc đã biết Lâm Giai Nhi chết rồi, Trình Hiệp nói cảm xúc của Mạnh Ngọc có chút suy sụp, bây giờ Mạnh Ngọc đã đến bệnh viện số 3, đi xem thi thể của Lâm Giai Nhi, anh sợ cậu ta sẽ làm chuyện ngu ngốc, cho nên chuẩn bị qua đó xem thử.”

Tuy đã cắt đứt với Mạnh Ngọc rồi, nhưng chung quy cũng là bạn quen biết từ bé đến lớn.

Anh không thể thật sự không quan tâm Mạnh Ngọc được.

Tống Vy hiểu ra: “Thì ra là như vậy, vậy em cũng đi.”

“Em ở nhà đi, bên ngoài quá lạnh, anh rất nhanh sẽ trở về.” Đường Hạo Tuấn đi tới trước mặt cô, đưa tay ra, nhẹ nhàng vuốt tóc của cô.

Tống Vy nhìn anh: “Vậy được rồi, chỉ là anh đi một mình, ngộ nhỡ bác sĩ Mạnh ra tay với anh thì phải làm sao?”

Lâm Giai Nhi chết rồi, tuy là tự sát, nhưng khó bảo đảm Mạnh Ngọc sẽ không trút giận lên người anh.

Đường Hạo Tuấn hơi nheo mắt, hừ lạnh một tiếng: “Yên tâm đi, cái người ngợm đó của cậu ta, đánh được ai chứ?’

Không phải anh tự đại, Mạnh Ngọc thấp hơn anh nửa cái đầu, thân hình cũng gầy hơn anh, căn bản không thể là đối thủ của anh.

Huống chi, anh còn biết đánh nhau, Mạnh Ngọc càng không phải là đối thủ của anh.

Nghe thấy lời của Đường Hạo Tuấn, Tống Vy lúc này mới nhớ ra anh biết vài chiêu, không nhịn được mà cười: “Nếu đã như vậy, vậy anh đi đi, đi sớm về sớm, em ở nhà đợi anh.”

“Ừ.” Đường Hạo Tuấn gật đầu, sau đó vòng tay qua gáy của cô, hôn lên môi cô rồi đi ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK