Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1842

Vậy xem ra, cô ấy thật sự thích anh ta rồi.

Thấy Trần Châu Ánh không phủ nhận lời của mình, Tống Vy vỗ nhẹ vào vai của cô ấy: “Nói với tớ thử coi, anh ta là ai?”

Trần Châu Ánh cúi đầu cười khổ một tiếng: “Là sư huynh của tớ.”

“Ặc?” Tống Vy khá kinh ngạc: “Sư huynh sao?”

“Ừ.” Trần Châu Ánh day mi tâm: “Cậu chắc chắn không ngờ nhỉ, tớ vậy mà lại thích sư huynh của mình…”

Cô và sư huynh gần như là lớn lên cùng nhau từ bé, lại cùng nhau bái sư, quen thuộc tới mức không thể quen thuộc hơn.

Hơn nữa cô từ bé đến lớn, đối với sư huynh đều là tình cảm giống như anh trai.

Sao bây giờ đột nhiên biến dị rồi…

Điểm này khiến Trần Châu Ánh nghĩ không thông.

“Đúng vậy.” Tống Vy gật đầu: “Tớ cũng không ngờ cậu vậy mà thích sư huynh của mình, có điều cậu sao lại thích anh ta?”

Trần Châu Ánh trợn ngược mắt: “Tớ làm sao mà biết? Nếu tớ biết, tớ cũng sẽ không bị cậu nhắc nhở mới biết mình thích anh ấy.”

Khóe miệng của Tống Vy giật giật: “Cậu nói cũng đúng, có điều cậu định làm như nào? Định ở bên sư huynh của cậu sao?”

Trần Châu Ánh cụp mí mắt, biểu cảm trở nên có chút phức tạp: “Tớ không biết, bởi vì tớ cũng không thích sư huynh của tớ có thích tớ không, anh ấy nếu không thích tớ, tớ làm sao ở bên anh ấy được.”

Nói tới cùng, cô bây giờ nói không chừng chỉ là yêu đơn phương mà thôi.

Trời ạ!

Cô rốt cuộc tại sao lại thích sư huynh chứ?

Trần Châu Ánh ôm mặt của mình, cả người sắp sụp đổ rồi.

Rõ ràng sư huynh phương diện nào cũng không phải tiêu chuẩn chọn lựa của cô, thậm chí kém hơn rất nhiều so với tiêu chuẩn chọn lựa của cô.

Nhưng cô ấy lại cứ thích anh ta, đây gọi là chuyện gì chứ.

“Hay là cậu trực tiếp tỏ tình với sư huynh của cậu, cậu cũng nói rồi, sư huynh của cậu cũng không biết cậu thích anh ta, cậu cũng không biết sư huynh của cậu có thích cậu hay không, có lẽ sư huynh của cậu thích cậu thì sao, có cần cậu tỏ tình, có lẽ hai người sẽ ở bên nhau.” Tống Vy nhìn Trần Châu Ánh rồi đề nghị.

Trần Châu Ánh siết lòng bàn tay, giống như thật sự đang suy nghĩ lời của cô.

Có điều rất nhanh, cô ấy lại lắc đầu: “Vẫn là bỏ đi, ngộ nhỡ sư huynh không thích tớ, tớ tỏ tình với anh ấy, há chẳng phải là rất mất mặt rất ngại hay sao? Hơn nữa bọn tớ quen thuộc như vậy, nếu tớ tỏ tình, nếu tớ tỏ tình, vậy tình cảm của tớ và sư huynh sẽ hoàn toàn biến dị, sau này nói không chừng không thể quay lại tình cảm sư huynh sư muội như trước được nữa.”

Lời này khiến Tống Vy lập tức không nói gì nữa, một lát sau mới thở dài: “Cậu nói cũng đúng, vậy quả thật không thể trực tiếp tỏ tình rồi, có điều cậu có thể thăm dò anh ta.”

“Thăm dò sao?” Tai của Trần Châu Ánh động đậy: “Vy Vy, ý của cậu là…”

“Tống Vy gật đầu: “Không sai, cậu nói bóng nói gió thăm dò anh ta, thăm dò anh ta có loại tình cảm đó với cậu không, xem thử anh ta có thể ở bên cậu không, nếu có thể thì cậu tỏ tình không phải là được rồi sao? Nếu không được, vậy cậu…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK