Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1083

Thấy Tống Vy gọi về, anh hơi nheo mắt lại, sau đó bắt máy: “Alo?”

“Hạo Tuấn, Dĩnh Nhi đâu rồi?” Tống Vy hỏi.

Đường Hạo Tuấn nghe thấy thế, tâm trạng lập tức nặng nề.

Cô đã biết được chuyện gì rồi sao?

“Sao em lại hỏi thế?” Đường Hạo Tuấn cụp mi xuống, cố gắng để giọng nói của mình nghe có vẻ tự nhiên.

Tống Vy hít sâu một hơi, trả lời: “Em mới nhận được tin nhắn do Lâm Giai Nhi gửi đến. Cô ta nói mình đã trốn thoát, muốn trả thù em. Dĩnh Nhi sẽ là người bị hại đầu tiên. Hạo Tuấn, Dĩnh Nhi đâu rồi, con bé có sao không anh?”

“…” Bờ môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mím chặt, không trả lời.

Anh và Hải Dương quyết định tạm thời sẽ giấu Tống Vy, chờ cuộc thi của cô kết thúc hoàn toàn rồi mới nói cho cô biết. Đến lúc đó, Dĩnh Nhi đã khỏe hơn, khả năng chấp nhận của cô sẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều.

Thật không ngờ anh lại tính sót một bước, Lâm Giai Nhi có thể tiết lộ tin tức Dĩnh Nhi bị thương.

Thấy người đàn ông do dự mãi không trả lời, trái tim Tống Vy như rớt xuống vực sâu. Môi cô run lên, khó khăn mở miệng nói: “Hạo Tuấn… Dĩnh Nhi đã xảy ra chuyện gì rồi đúng không?”

“Dĩnh Nhi bị Lâm Giai Nhi đẩy ngã, bốn tiếng trước con bé mới ra khỏi phòng phẫu thuật.” Đường Hạo Tuấn thở dài trả lời.

Đáng lý ra anh không muốn nói, nhưng cô đã biết Dĩnh Nhi xảy ra chuyện rồi.

Anh biết không nói dối được cô.

Tống Vy nghe vậy, trong đầu trống rỗng, chỉ cảm thấy cả thế giới đang quay cuồng.

Là thật, giấc mơ tối qua của cô ứng nghiệm rồi, con gái cô thực sự đã gặp chuyện không may.

Nghĩ tới đây, Tống Vy không chịu nổi sự đả kích, cụp mi xuống rồi ngất đi.

Thấy thế, Hạ Bảo Châu giật mình, sau đó vội đỡ cô dậy: “Vy Vy? Vy Vy?”

Tống Vy không chút phản ứng.

Hạ Bảo Châu đành phải đỡ Tống Vy tới ghế sofa trong khu nghỉ ngơi bên cạnh, sau đấy mới nhặt điện thoại lên: “Tổng giám đốc Đường.”

Nghe thấy đầu dây bên kia đã đổi người nghe máy, Đường Hạo Tuấn đoán chắc Tống Vy đã xảy ra chuyện gì đó, bèn vội vàng hỏi: “Vy Vy đâu rồi?”

“Vy Vy ngất rồi, tổng giám đốc Đường nói gì với cậu ấy vậy? Sao trông cậu ấy có vẻ hoảng sợ thế? Anh có biết phụ nữ mang thai rất yếu không? Bác sĩ nói trong lúc mang thai không thể bị kích động, dễ dẫn tới bị ngất xỉu đấy.” Hạ Bảo Châu trách móc trong điện thoại.

Đường Hạo Tuấn không so đo việc cô ấy bất lịch sự với mình, dù sao cô ấy cũng vì lo lắng cho Tống Vy.

“Tôi nói với cô ấy là Dĩnh Nhi xảy ra chuyện.” Đường Hạo Tuấn trầm giọng trả lời.

Hạ Bảo Châu sửng sờ: “Cái gì? Dĩnh Nhi xảy ra chuyện? Xảy ra chuyện gì, con bé không sao chứ?”

“Hiện giờ không sao nữa rồi.” Đường Hạo Tuấn không nói tình hình cụ thể của Dĩnh Nhi cho cô ấy biết, chỉ bảo Dĩnh Nhi không sao.

Hạ Bảo Châu thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi!”

“Chờ Vy Vy tỉnh lại, cô hãy thông báo cho tôi ngay nhé!” Đường Hạo Tuấn lại nói.

Anh muốn sang đó, nhưng hai con ở bên này nên anh không có cách nào bay qua được, đành nhờ Hạ Bảo Châu giúp đỡ.

“Yên tâm đi, tôi biết rồi.” Hạ Bảo Châu vỗ ngực nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK