Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 510

Nghe vậy, Đường Hạo Tuấn cũng nhìn Tống Vy, ánh mắt trở nên tối tăm.

Tuy anh biết, lúc đó cô và Kiều Phàm không thật sự yêu nhau, chỉ đóng giả thân phận bạn gái của Kiều Phàm, tham gia hôn lễ của anh Hill mà thôi.

Nhưng trong lòng anh vẫn thấy không thoải mái. Dù sao thì, trong mắt người khác, vẫn là cô và Kiều Phàm từng yêu nhau.

Mercedes cũng bị lời nói của Annie làm cho kinh ngạc, ngạc nhiên quan sát Tống Vy, cười như không cười nói: “Học trò yêu, hồi trước khi còn ở đây, thầy bảo em yêu đương em không yêu, không ngờ vừa về nước đã buông thả, yêu hẳn hai người luôn rồi.”

Khuôn mặt tuấn tú của Đường Hạo Tuấn trầm xuống, trong lòng có chút ấm ức.

Rõ ràng anh là bạn trai đầu tiên của cô, nhưng trong miệng người khác lại thành người thứ hai!

Tống Vy cảm nhận được hơi lạnh từ trên người Đường Hạo Tuấn truyền tới, biết anh không vui, trong lòng kêu khổ không thôi.

Cuối cùng cô cũng cảm nhận được thế nào là lật xe.

Sớm biết cô và anh sẽ ở bên nhau thì lúc đó đã không tới tham gia hôn lễ cùng Kiều Phàm rồi.

Tống Vy chần chừ không đáp, Annie đã đợi đến mất kiên nhẫn, túm lấy tay cô: “Cô còn không mau nói đi! Cô và bác sĩ Kiều rốt cuộc là thế nào?”

“Annie!” Ông Hill thấy con gái động tay, vội vàng cất tiếng gọi, muốn bảo con gái buông tay.

Dù sao thì Đường Hạo Tuấn cũng đang ở đây.

Ông ta không muốn đắc tội với nhà họ Đường.

Có điều, chưa đợi Annie hiểu được lời nhắc nhở của ông Hill, Đường Hạo Tuấn đã bước lên trước một bước, kéo Tống Vy về bên cạnh mình, lạnh lùng nhìn Annie: “Cô ấy không phải người mà cô có thể động vào đâu!”

Thấy Đường Hạo Tuấn bảo vệ Tống Vy như vậy, Mercedes hài lòng gật đầu.

Annie có chút sợ hãi nhìn Đường Hạo Tuấn, nuốt nước miếng: “Các người, rốt cuộc đã làm gì bác sĩ Kiều rồi?”

“Chúng tôi chẳng làm gì Kiều Phàm cả. Tôi với Kiều Phàm chỉ chia tay nhau rồi thôi.” Tống Vy nhếch miệng, cười gượng một tiếng, đáp.

Kết quả, cô vừa mới dứt lời, cánh tay đã bị người đàn ông nhéo một cái đau điếng.

Tống Vy liếc nhìn anh, nhận ra anh đang tức giận vì cô không nói thật, nên nhân cơ hội trừng phạt cô.

Cô có chút bất đắc dĩ, thầm thở dài trong lòng.

Đâu phải cô không muốn giải thích, rằng lúc đó mình và Kiều Phàm thật sự không phải người yêu.

Nhưng cô không thể nói, nói ra rồi không phải vả mặt Kiều Phàm sao?

“Chia tay?” Annie sửng sốt, một lúc lâu sau mới phản ứng lại, sự tức giận trên mặt biến mất, thay vào đó là tràn đầy vui mừng: “Hai người thật sự chia tay rồi sao?”

Tống Vy rút cổ tay ra khỏi tay Đường Hạo Tuấn, sau đó nắm lấy tay anh, mười ngón tay đan vào nhau, lắc lư trên không trung nói: “Nếu không phải sự thật, sao tôi có thể ở bên tổng giám đốc Đường được chứ?”

Hành động đánh dấu chủ quyền này của cô đã thành công xua tan sự khó chịu trong lòng Đường Hạo Tuấn, sắc mặt u ám và ánh mắt lạnh lùng cũng nháy mắt đã tan đi, đầu mày buông lỏng, đôi môi mỏng cũng khẽ cong lên.

Thầy Mercedes tận mắt nhìn thấy, Tống Vy dỗ dành một người đàn ông đang tức giận như thế nào, không khỏi huýt sáo cảm thán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK