Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1810

Tống Vy mang tội danh ăn cắp ý tưởng đứng ở vị trí rất cao, đương nhiên người dẫn chương trình sẽ thiên vị cô, vậy nên mới cố ý nói những lời đó để khiến cô ta dao động, để cô ta không tố cáo Tống Vy nữa.

“Mày không được để bọn họ được như ý, để bọn họ được toại nguyện, mày đang hành thiện trừ ác, không được để những tư bản này đánh bại.”

Giang Vân Khê thầm cảnh cáo mình trong lòng, sau đó gật đầu thật mạnh với người dẫn chương trình: “Đúng, tôi đã nghĩ kỹ rồi, tôi phải tố cáo, là một nhà thiết kế, tôi cảm thấy không thể để cho hành vi xấu xa như ăn cắp ý tưởng này tiếp tục diễn ra nữa, cũng không thể để kẻ ăn cắp ý tưởng làm cô giáo hướng dẫn của mình, đây là sự sỉ nhục đối với chúng tôi, nên tôi nhất định phải vạch trần cô ta.”

Giang Vân Khê lại chỉ vào Tống Vy.

Một số thí sinh không thích Tống Vy đương nhiên tin lời Giang Vân Khê nên hùa theo.

“Đúng, kẻ ăn cắp ý tưởng dựa vào đâu mà có thể đứng ở nơi cao, làm ban giám khảo và giáo viên hương dẫn chúng tôi? Thậm chí cô ta còn không xứng nhận được công nhận là người tài năng hàng đầu thế giới, nhà thiết kế nổi tiếng thế giới, v.v.”

“Đúng thế, cô ta không xứng!”

Có người ủng hộ Giang Vân Khê, đương nhiên cũng có người phản bác.

Thí sinh có quan hệ tốt với Giang Vân Khê lúc trước lập tức đứng lên: “Các cô nói linh tinh, cô Tống không thể nào ăn cắp ý tưởng được, tôi tin chắc rằng cô ấy không làm điều đó.”

Cô ấy nhìn Tống Vy, trong mắt đầy vẻ tin tưởng, cũng đầy vẻ cầu xin.

Cô ấy tin Tống Vy không ăn cắp ý tưởng, nhưng đồng thời cũng cầu xin Tống Vy nói cho cô ấy biết kết quả, nói rằng cô không ăn cắp ý tưởng, cầu xin Tống Vy đừng để mình thất vọng.

Trần Châu Ánh thấy vậy thì hơi cảm khái, nói với Tống Vy: “Vy Vy, cô bé fan này của cậu không tệ, dưới tình huống này mà vẫn kiên quyết tin tưởng cậu như vậy.”

Tống Vy cười gật đầu: “Đúng, cô ấy rất tốt, bất kể là ai, khi bị chất vấn thế này, có người đứng ra kiên định nói rằng tin tưởng mình, đúng là điều rất cảm động, tớ đánh giá cô ấy rất cao.”

Nói xong Tống Vy cười nhẹ với thí sinh đó, làm khẩu hình miệng.

Thí sinh ấy nhìn nụ cười xinh đẹp của cô, hiểu được khẩu hình của cô thì cũng cười.

Cô Tống đáp lại cô ấy.

Cô Tống cảm ơn cô ấy đã tin tưởng mình, cô Tống nói sẽ không khiến cô ấy thất vọng.

Như vậy nghĩa là cô Tống không ăn cắp ý tưởng đúng không?

Thí sinh ấy kích động bật cười.

Người dẫn chương trình nhìn mọi người tranh luận ồn ào không dứt thì sắc mặt rất khó coi, anh ta cầm chặt micro: “Đủ rồi, tất cả trật tự đi, ầm ĩ thành ra thể thống gì nữa? Các cô coi đây là nơi nào? Chợ bán rau à? Còn là các nhà thiết kế trẻ tài năng đến từ các quốc gia khác nhau nữa, ai cũng cãi nhau ầm ĩ như những bà đanh đá ngoài chợ.”

Nghe người dẫn chương trình nói thế, thí sinh của hai bên đang tranh luận lập tức ngậm miệng, không nói nữa.

Người dẫn chương trình thấy mọi người đã yên lặng thì mới lại nhìn Giang Vân Khê, ánh mắt càng lúc càng lạnh: “Nếu cô đã khẳng định cô Tống ăn cắp ý tưởng, vậy cô có bằng chứng không? Nếu cô không có bằng chứng thì tôi sẽ lập tức báo cảnh sát đưa cô đi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK