Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2040

Cái gì mà sự tiếp diễn cho sinh mệnh, cái gì mà bảo bối vô giá, cái này đối với cô một người trừ động não ở phương diện thiết kế ra, trong những chuyện khác không thích động não, thật sự là dày vò.

Tống Vy mỉm cười, cũng không giấu cô, trực tiếp trả lời: “Là An An.”

“An An?” Trần Châu Ánh sững người, rõ ràng nhất thời còn chưa kịp phản ứng được An An là cái gì.

Nhưng rất nhanh, não của cô đã xoay chuyển.

An An không phải là đứa con thứ ba của Vy Vy và sếp Đường hay sao?

Đứa trẻ đó bởi vì sếp Đường mất tích, Vy Vy chịu đả kích lớn, mới 6 tháng đã sinh non, luôn được chăm sóc trong lồng hấp.

Cô còn thiết kế cho đứa trẻ đó món quà ngọc Quan Âm.

“An An?” Sau khi Trần Châu Ánh phản ứng lại, giọng nói lập tức nâng cao.

Lúc này còn chưa bắt đầu thi, cho nên tất cả các nhà thiết kế đều tốp năm tốp ba đứng với nhau nói cái gì đó.

Nghe thấy tiếng nói to của Trần Châu Ánh, những nhà thiết kế đó lũ lượt nhìn sang.

Tống Vy ý thức được Trần Châu Ánh gây ra sự chú ý quá lớn, vội vàng kéo Trần Châu Ánh sang một bên: “Bình tĩnh, Châu Ánh bình tĩnh.”

Trần Châu Ánh gật đầu lia lịa, biểu thị đã biết, sau đó hít sâu một hơi, miễn cưỡng bình tĩnh lại, nắm tay của cô, vội vàng cầu chứng cứ mà hỏi: “Vy Vy, ý của cậu là nói, An An xuất viện rồi, sếp Đường còn mang An An tới đây rồi sao?”

Tống Vy ừ một tiếng, mỉm cuời gật đầu: “Phải, An An mấy ngày trước đã xuất viện rồi, Hạo Tuấn luôn không nói cho tớ biết, anh ấy và hai đứa trẻ cùng nhau giấu tớ, để hôm nay mang An An tới đây, cho tớ một bất ngờ.”

“Đây thật sự là một bất ngờ, bất ngờ rất lớn đó được không.” Trần Châu Ánh nắm tay của cô: “Vy Vy, chúc mừng cậu, An An cuối cùng cũng có thể quay về bên cạnh cậu rồi.”

Đầu mũi của Tống Vy hơi cay cảm động gật đầu: “Cảm ơn cậu Châu Ánh, đúng vậy, mấy tháng rồi, tớ không giây phút nào không tính ngày, tính ngày An An xuất viện, quay lại bên cạnh tớ, bây giờ ngày tháng như vậy, tớ cuối cùng cũng đợi được rồi.” Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

“Lại không à.” Trần Châu Ánh ừ ừ nói.

Cô đều luôn biết, còn có sự áy náy rất lớn đối với An An.

Bây giờ An An xuất viện, bạn tốt coi như có thể yên lòng một chút rồi.

“Đúng rồi Vy Vy, tình hình của An An bây giờ sao rồi?” Trần Châu Ánh nhìn Tống Vy, quan tâm hỏi.

Mặc kệ nói như nào, cô cũng là mẹ nuôi của An An, vậy nên cô buộc phải làm rõ tình hình hiện nay của An An.

Cô rất quan tâm An An.

Nhìn ra sự lo lắng trong mắt của Trần Châu Ánh, Tống Vy hiểu ý mỉm cười: “An An rất tốt, có người mẹ nuôi như cậu đang quan tâm thằng bé, nó biết không thể phụ sự quan tâm của mẹ nuôi, cho nên khôi phục rất tốt.”

“Vậy thì tốt.” Trần Châu Ánh vỗ lồng ngực, đã cười: “Tớ rất lâu không nhìn thấy An An rồi, lần cuối cùng nhìn thấy An An còn là lúc cậu tới đây thi, cho tớ ảnh chụp, bình thường cậu và sếp Đường video call cũng vào buổi tối, sếp Đường cũng không thể tới bệnh viện chuyên chụp ảnh An An, tớ thật sự là rất nhớ An An.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK