Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1517

Nghe thấy vậy, Lâm Giai Nhi nhận ra mình đã bị bại lộ, ánh mắt lóe lên, đè sự chột dạ xuống dưới đáy lòng trả lời: “Anh nhìn nhầm rồi, tôi về phòng trước đây.”

Nói xong, cô ta đứng dậy đi lên tầng, không muốn ở đây thêm một phút nào nữa.

Cô ta biết người đàn ông này bi3n thái đến mức nào.

Trên miệng cô ta không thừa nhận mình thất vọng, nhưng trong lòng Đường Hạo Minh đã nhận định cô ta đã thất vọng, cô ta không thừa nhận cũng phải ép cô ta thừa nhận, sau đó làm ra một số chuyện quá đáng với cô ta.

Mấy lần dạy dỗ lúc trước, đã khiến cô ta ghi sâu trong lòng, nên bây giờ, đương nhiên cô ta phải chuồn trước khi anh ta lên tiếng gặng hỏi.

Đường Hạo Minh nhìn Lâm Giai Nhi rời đi, cũng không giống như trước đây, gọi cô ta lại, xử lý cô ta một lượt.

Thực ra, bây giờ anh ta không có tâm tình này.

Anh ta nhìn cánh tay của mình, trong mắt chứa những cảm xúc không nói nên lời.

Anh ta thừa nhận tối nay mình đã làm cho Tống Vy sợ hãi, khiến Tống Vy hành động phản kháng như thế này, cũng biết là do mình sai.

Nhưng lúc nhìn thấy cô cầm dao đâm mình, trong lòng anh ta vẫn có chút đau đớn.

Dù sao bị người mình yêu dùng dao đâm, trong lòng sao có thể dễ chịu được.

Lúc Đường Hạo Minh đang trầm tư, điện thoại vang lên.

Anh ta xua tay, ra hiệu cho người làm đi ra trước.

May là người giúp việc đã băng bó vết thương cho anh ta xong, nhìn động tác của anh ta, không nói gì, thu dọn hộp thuốc rời khỏi phòng khách.

Sau khi người giúp việc rời đi, lúc này Đường Hạo Minh mới lấy điện thoại ra, nhìn thấy ID người gọi đến trên màn hình điện thoại, đôi mắt anh ta nheo lại, sau đó ngón tay vuốt phím nghe, nghe điện thoại: “Chuyện gì?”

“Ông chủ, không hay rồi, tôi vừa mới kiểm tra được, Đường Hạo Tuấn đã đến nước L rồi.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói.

Sắc mặt Đường Hạo Minh trở nên u ám: “Cái gì? Đường Hạo Tuấn đến nước L!”

“Đúng vậy, buổi chiều, một tên thuộc hạ của tôi đi từ sân bay ra, nhìn thấy Đường Hạo Tuấn.” Người ở đầu bên kia điện thoại nói.

Đường Hạo Minh nắm chặt điện thoại.

Không ngờ, Đường Hạo Tuấn lại nhanh như vậy, đã đến nước L rồi, xem ra Đường Hạo Tuấn đã biết Tống Vy đang ở nước L.

Nếu không tại sao những quốc gia khác anh không đi, lại trùng hợp đến đây, chắc chắn đã điều tra ra Tống Vy đang ở đây, nên đặc biệt qua đây để tìm.

Chỉ là không biết, rốt cuộc tại sao Đường Hạo Tuấn lại biết được Tống Vy đang ở đây, rõ ràng lúc anh ta phái người đi bắt Tống Vy, tất cả đều đã lên kế hoạch một cách hoàn hảo như vậy rồi.

Nên, rốt cuộc làm sao bị lộ ra.

“Đường Hạo Tuấn đang ở đây?” Sắc mặt Đường Hạo Tuấn không được tốt hỏi.

Người ở đầu bên kia điện thoại, lắc đầu: “Không rõ, người của tôi nhìn thấy sau khi anh ta đi ra khỏi sân bay, lên một chiếc xe, chiếc xe kia còn là một chiếc xe mới vừa được mua, không có biển số, nên chúng tôi cũng không truy tìm được chiếc xe kia ở đâu.”

Đường Hạo Minh nghiến răng: “Nói cách khác, đã mất dấu Đường Hạo Tuấn?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK