Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1975

Còn có mẹ mình cũng vậy, mặc dù nhìn ổn hơn ba nhưng bà ấy cũng trông già hơn so với những người cùng tuổi bà.

Không nên như vậy!

Giang Hạ cắn môi, cô thật sự cảm thấy ba mẹ mình không nên già như vậy, bọn họ nên giống như mẹ của Vy Vy, sống tự do thoải mái.

Cho dù không thể được như mẹ của Vy Vy, nhưng chí ít cũng nên sống nhẹ nhàng thoải mái một chút, cũng nên hưởng sự phụng dưỡng của đứa con gái này.

Thế nhưng, bọn họ không những sống không thoải mái mà thậm chí còn không được hưởng sự phụng dưỡng của đứa con gái này, ngược lại còn vất vả thay cho con gái.

Cô thực sự không xứng làm con gái của bọn họ!

Cảm nhận được sự áy náy truyền đến từ trên người con gái, mẹ Giang quay đầu lại nhìn: “Hạ, sao vậy?”

Giang Hạ khịt khịt mũi, sau đó lắc đầu: “Mẹ, con không sao, chỉ là bụi bay vào trong mắt thôi.”

Cô vẫn không nên nói rằng mình cảm thấy áy náy với họ.

Nếu không, họ nhất định phải an ủi lại cô.

Thấy con gái không muốn nói, mẹ Giang thở dài, cũng không hỏi thêm nữa, kéo cô đến trước mặt ba Giang.

“Ông Giang.” Mẹ Giang gọi ba Giang một tiếng.

Lúc này ba Giang mới định thần lại, ngẩng đầu lên từ trong làn khói thuốc, gượng cười với hai mẹ con: “Hai người đến rồi.”

Mẹ Giang ừ một tiếng, sau đó nhìn sang phòng bệnh bên cạnh ông ấy: “Cậu ta ở trong đó à?”

Nụ cười trên mặt của ba Giang bỗng nhạt đi rất nhiều: “Ừ.”

“Cậu ta hiện tại thế nào rồi? Tỉnh lại chưa?” Mẹ Giang ngồi xuống bên cạnh ba Giang.

Giang Hạ ngồi bên cạnh mẹ Giang.

Ba Giang nghĩ đến con gái mình là phụ nữ mang thai nên vội vàng dập tàn thuốc và vứt vào thùng rác bên cạnh, lúc này mới đáp lại: ”Cậu ta không sao, cậu ta khoẻ lắm, có điều vẫn chưa tỉnh lại.”

Mẹ Giang thở dài: “Xem ra vẫn phải chờ.”

“Chờ cái gì?” Ba Giang quay đầu lại nhìn bà ấy.

Mẹ Giang cũng không giấu giếm, nói ra sự lo lắng rằng Kiều Phàm có thể sẽ kiện ông ấy, tống ông ấy vào tù.

Nghe xong, sắc mặt ba Giang đông cứng lại một chút.

Rõ ràng, bản thân ông ấy cũng không nghĩ rằng có thể sẽ xảy ra loại chuyện này.

Lúc đó ông ta hoàn toàn trong cơn tức giận, thực sự muốn chỉnh đốn tên bạch nhãn lang, tên ma quỷ vẫn luôn ức hiếp Hạ và ức hiếp nhà họ Giang này, căn bản không nghĩ đến việc sau khi chỉnh đốn xong sẽ có hậu quả gì.

Nghĩ đến đây, ba Giang cười khổ, nói: “Kệ đi, hiện tại cũng đã đánh người rồi, cũng bị thương thành ra thế này rồi, hối hận cũng không có cách nào, vì vậy tôi nghĩ nếu cậu ta muốn kiện tôi thì cứ kiện đi, cùng lắm thì tôi ngồi tù là xong.”

“Không được.” Mẹ Giang phản bác lại ngay lập tức.

Giang Hạ cũng gật đầu: “Đúng vậy, ba, ba không thể ngồi tù.”

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK