Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1036

Tống Huyền không thể đi, Tống Vy là tự mình ở lại.

Tống Huyền nhìn Đường Hạo Tuấn với ánh mắt thâm tình: “Hạo Tuấn…”

Nếu Đường Hạo Tuấn đã biết cô ta là Tống Huyền, vậy cô ta đương nhiên cũng không cần thiết che giấu tiếp nữa, trực tiếp gọi tên của Đường Hạo Tuấn.

Tuy nhiên Đường Hạo Tuấn không thèm quan tâm cô ta, ánh mắt khóa chặt trên cổ Tống Vy.

Dấu tay đỏ trên cổ của cô khiến sắc mặt anh lập tức tối sầm: “Ai làm?”

Tống Huyền vô thức cúi thấp đầu, sắc mặt trắng bệch không dám thừa nhận.

Hành vi của cô ta quá rõ ràng, cũng không cần Tống Vy trả lời, Đường Hạo Tuấn đã biết.

“Là cô sao?” Đường Hạo Tuấn đi tới trước mặt Tống Huyền.

Trái tim của Tống Huyền run rẩy: “Hạo Tuấn… em… á…”

Cô ta còn chưa nói hết câu thì cơ thể đã bay ra ngoài.

Đường Hạo Tuấn thu chân lại, nhìn cô ta như nhìn người chết.

Vợ của anh không tới lượt người khác tổn thương.

“Hạo Tuấn…” Tống Huyền ôm bụng, nước mắt mông lung, đau lòng nhìn Đường Hạo Tuấn, không dám tin anh vậy mà đạp cô.

Ngay cả Tống Vy cũng không ngờ Đường Hạo Tuấn sẽ động nhiên ra tay.

Nhưng trong lòng cô cảm thấy ngọt ngào nhiều hơn.

Bởi vì cô biết, Đường Hạo Tuấn là giúp cô trả thù.

“Không sao chứ?” Đường Hạo Tuấn không thèm nhìn Tống Huyền, sờ cổ của Tống Vy, ánh mắt đau lòng hỏi.

Tống Vy lắc đầu: “Em không sao.” Tải ápp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Giọng nói khàn cả rồi, còn nói không sao.” Đôi môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mím lại kèm theo vài phần lạnh lẽo.

Tống Vy mỉm cười: “Được rồi, rất nhanh sẽ khỏi, đừng lo lắng.”

“Sao có thể không lo lắng chứ.’ Đường Hạo Tuấn thở dài, sau đó ánh mắt nhìn xuống, nhìn sang bụng của cô: “Con không sao chứ?”

“Không sao, đều rất khỏe.” Tống Vy trả lời.

Tống Huyền lúc này mới nhớ ra, Tống Vy còn mang thai con của Hạo Tuấn.

Biết sớm, cô ta lúc đó nên ra tay với bụng của Tống Vy chứ không phải là trong lúc nóng giận chỉ muốn bóp chết Tống Vy.

“Đường tổng.” Lúc này, người quản lý đứng dậy.

Đường Hạo Tuấn và Tống Vy cùng quay người nhìn anh ta.

Còn Tống Huyền trên đất, bởi vì bụng quá đau, căn bản không bò dậy được, chỉ có thể nằm trên đất.

“Đường tổng, cô Tô Huyền này, anh định xử lý như nào? Nếu phía anh không xử lý, bên chúng tôi…”

“Không, Tô Huyền tôi đích thân xử lý, còn Linda, giao cho các anh và hiệp hội thiết kế.” Đường Hạo Tuấn nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK