Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1407

Mặt Giang Vân Khê đỏ bừng, chột dạ cúi đầu: “Tôi…tôi không có, tôi chỉ là…chỉ là cảm thấy đến chi nhánh không học được bao nhiêu điều, cho nên…”

Thấy mình đã nói đến mức này, người phụ nữ này vẫn một lòng muốn vào trụ sở chính, Trình Hiệp cảm thấy vừa trào phúng vừa mệt mỏi.

Anh xoa trán: “Tôi hiểu ý cô rồi, cô Giang, thế này đi, tôi lại đi thương lượng với tổng giám đốc một chút được chứ?”

“Được.” Mắt Giang Vân Khê sáng lên, lập tức gật đầu cảm ơn: “Cảm ơn trợ lý Trình.”

Trình Hiệp trong lòng cười ha hả, cầm điện thoại ra khỏi phòng, ở hành lang bên ngoài bấm gọi Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn đang ôm eo Tống Vy, đứng dưới cây ngô đồng để nhiếp ảnh gia chụp hình.

Tống Hải Dương cầm điện thoại chạy tới: “Ba ơi, điện thoại của chú Trình.”

“Đợi chút.” Đường Hạo Tuấn tạm thời không muốn nhận.

Tống Vy khẽ cười đẩy anh ra: “Mau bắt máy đi, lỡ có chuyện quan trọng thì sao.”

Cô nói vậy, Đường Hạo Tuấn bất đắc dĩ, chỉ đành cầm điện thoại nghe.

Tuy nhiên, thời gian trôi đi, sắc mặt Đường Hạo Tuấn ngày càng khó coi, khí áp quanh người trực tiếp giảm thẳng xuống.

Tống Vy dắt tay Tống Hải Dương nhìn anh, không biết đã xảy ra chuyện gì.

Một lúc sau, Đường Hạo Tuấn cúp điện thoại, đặt xuống.

Tống Vy hỏi: “Hạo Tuấn, sao vậy? Có phải lại xảy ra chuyện gì không?”

“Không có gì, là Giang Vân Khê, cô ta không muốn đến chi nhánh, một lòng muốn ở trụ sở chính.” Bờ môi mỏng của Đường Hạo Tuấn mím lại, lạnh lùng nói, mắt tràn ra chán ghét.

Tống Vy cũng cau mày, cười lạnh: “Xem ra cô ta rất cố chấp, cũng có thể nhìn ra cô ta nhất định muốn có được anh.”

Đường Hạo Tuấn xoa trán: “Cô ta đã không muốn đến chi nhánh, vậy thì đừng làm việc nữa, cho người đưa tiền đến chỗ ba mẹ cô ta.”

“Không, cô ta đã muốn đến trụ sở chính, vậy thì để cô ta đi.” Tống Vy chợt híp mắt nói.

Đường Hạo Tuấn nhìn cô, dường như rất ngạc nhiên với quyết định của cô.

Tống Vy cong môi cười: “Với học lực và năng lực của cô ta, quả thực không tiện làm vị trí bình thường, nhưng bộ phận vệ sinh thì không thành vấn đề.”

Đường Hạo Tuấn nhướn mày: “Em muốn anh sắp xếp cô ta đến bộ phận vệ sinh?”

“Cô ta không phải muốn ở lại trụ sở chính sao? Trụ sở chính cũng có bộ phận vệ sinh, cho nên cứ sắp xếp cô ta đến đó đi, vừa khéo thành toàn cho ước muốn ở lại trụ sở chính của cô ta, quan trọng nhất là, nhân viên vệ sinh bình thường cũng không lên được tầng trên cùng, cô ta vẫn không thể gặp được anh.” Tống Vy khẽ cười nói.

Tống Hải Dương dựng ngón cái: “Mẹ thật thông minh.”

“Miệng ngọt!” Tống Vy cười xoa đầu cậu bé.

Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Vậy thì như vậy đi.”

Nói xong, anh gọi lại cho Trình Hiệp, kêu anh ta chuyển lời tới Giang Vân Khê, nếu không muốn đến bộ phận vệ sinh làm, thì đừng đi làm nữa, từ đâu đến thì về lại đó đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK