"Phía Tòa án đã thụ lý rồi, giấy triệu tập cũng đã được gửi tới, chỉ là.." Sắc mặt Giang Hạ trầm xuống.
Tống Vy cũng có vẻ nghiêm túc: "Chỉ là cái gì?" Giang Hạ tức giận mấp máy môi: "Phía studio của Tống Huyền không nhận mà đã trả lại giấy triệu tập." "Cái gì?" Tổng Vy nhíu mày: "Tống Huyền to gan như vậy, ngay cả giấy triệu tập của Tòa án còn trả lại?" "Cũng không phải không được" Giang Hạ rót cho cô cốc nước: "Khi trả lại giấy triệu tập, cô ta có lý do.
"Lý do gì?" Tống Vy nhận lấy cốc nước.
Giang Hạ kéo ghế ngồi xuống: "Còn có thể có lý do gì, cô ta phủ nhận sự thật đã chèn ép studio và lấy trộm thiết kế của chúng ta chứ sao."
Nghe vậy, Tống Vy cười nói: "Cô ta vẫn giảo biện như trước." "Đúng vậy"
Giang Hạ gật đầu tán thành: "Chưa từng thấy ai không biết xấu hổ như vậy" Tống Vy chậm rãi uống một hớp nước: "Để phía Tòa án gửi lại giấy triệu tập cho cô ta." "Còn gửi nữa à?"
Giang Hạ ngẩn người: "Ngộ nhỡ cô ta lại trả lại thì làm thế nào?" "Cậu ngốc hả." Tống Vy dí trán cô một cái: "Trả lại thì cứ tiếp tục gửi, nếu Tống Huyền từ chối nhận ba lần thì bên Tòa án sẽ cưỡng chế mở phiên toà, nếu như cô ta không xuất hiện, phía Tòa án sẽ trực tiếp tuyến chúng ta thắng kiện."
"Còn có thủ tục như vậy à?" Giang Hạ hơi kinh ngạc.
Nhưng cô ta lại nhanh chóng vẻ mặt hưng phấn xoa xoa bàn tay: "Để tớ liên hệ với bên Tòa án"
Nói xong, cô ta đứng dậy đi đến sau bàn làm việc, cầm điện thoại cá nhân bắt đầu gọi điện thoại.
Sau khi gọi điện thoại xong, Giang Hạ làm động tác OK với Tống Vy.
Tống Vy cười cười, liếc nhìn điện thoại: "Cũng không còn sớm nữa, chúng ta đi ăn cơm trước đi." "Được, ăn lẩu đi, lâu rồi không ăn" Giang Hạ vừa nói vừa lấy túi xách treo trên giá xuống.
Tống Vy không nói gì.
Thế là hai người mang theo hai đứa bé cười cười nói nói đi đến cửa hàng lẩu gần đó.
Hai ngày sau, giống như Tống Vy đã nói, Tống Huyền đã lần thứ ba từ chối giấy triệu tập do Tòa án gửi đến, khiêu khích nghiêm trọng uy nghiêm của Tòa án nên phía Tòa án vẫn cưỡng chế mở phiên toà.
Dù Tống Huyền đã xuất hiện, nhưng kết quả vẫn thua kiện.
Bởi vì Giang Hạ đã đưa ra được chứng cứ cô ta lấy trộm thiết kế, cũng như chèn ép phòng làm việc của cô.
Kết quả Tống Huyền bị Tòa án tuyên hủy bỏ tất cả quần áo mới gần đây của cửa hàng bán lẻ, tất cả lợi nhuận thu được cũng phải chuyển giao cho Giang Hạ, và đền bù một phần phí bản quyền thiết kế.
Tóm lại, lần này Tống Huyền gần như táng gia bại sản.
Giang Hạ cười trên nỗi đau của người khác gọi điện thoại cho Tống Vy: "Vy Vy, cậu không nhìn thấy bản mặt Tống Huyền khi thẩm phán tuyên án, ha ha ha tớ cười chết mất"
Tống Vy bật cười lắc đầu: "Được rồi được rồi, khi nào tiền bồi thường của Tống Huyền được gửi tới?"
"Tòa án ấn định trong ba ngày, nếu trong ba ngày mà cô ta không gửi tới thì bồi thường tăng thêm mười phần trăm" Giang Hạ thu lại hưng phấn trả lời.
Tống Vy ừ một tiếng: "Đúng lúc, có số tiền đó, chúng ta gần như có thể thành lập nhà máy may mặc của mình, phải phiền cậu chọn địa điểm rồi, Hạ"
"Yên tâm đi" Giang Hạ vỗ ngực một cái, biểu thị không có vấn đề.
"Nhà thiết kế Tống" Lúc này, đột ngột có tiếng gõ cửa văn phòng.
Tống Vy ngẩng đầu nhìn lên, là trợ lý Trình Hiệp: "Có chuyện gì không?" "Tổng giám đốc bảo cô đi lên một chuyến" Trợ lý mỉm cười trả lời.
Tống Vy mở to mắt: "Tổng giám đốc Đường?" "Đúng thế!
"Tốt, tôi đi ngay, cảm ơn" Trợ lý xua tay, biểu thị không cần cám ơn, sau đó quay người rời đi.
Tống Vy lại đặt di động bên tai: "Hạ, tớ có việc đi trước không nghe câu nói nữa, chọn xong vị trí thì báo cho tớ một tiếng, tớ cũng đi qua nhìn một chút."
Danh Sách Chương: