Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1564

Mấy vệ sĩ ở vị trí lân cận liếc nhìn nhau.

Cuối cùng vẫn là đội trưởng nghiến răng, làm một thế tay; tất cả cẩn thận, mục tiêu nhiệm vụ chỉ có một, chúng ta có mười người, chỉ cần không bị bắn trúng thì chúng ta có thể bắt được anh ta.

Những vệ sĩ khác thấy vậy, khẽ gật đầu, biểu thị đã biết.

Tuy bọn họ không ai ngờ được, khi Đường Hạo Minh đi tới cửa thì không đi nữa, rút súng trong ngực ra, kéo chốt, liên tục bắn mấy phát vào xung quanh.

Vị trí đạn bay qua, vừa hay là vị trí khá khuất ở trong đại sảnh biệt thự, có thể ẩn nấp.

Nếu không phải những vệ sĩ này trước mặt đều có vật che chắn, sợ rằng bọn họ đã bị bắn trúng rồi.

Đội trưởng đội vệ sĩ trốn ở đằng sau sô pha, sau khi gạt lông vũ trên mắt xuống, tức giận chửi thầm.

Đáng chết, tên khốn này vậy mà cảnh giác như vậy, trực tiếp nổ súng rồi, hơn nữa còn bắn loạn, không có quy tắc, khiến bọn họ đều không dám ra ngoài.

Tuy bọn họ không bị bắn trúng, nhưng cũng chắc chắn lộ động tĩnh.

Bởi vì anh ta vừa rồi nghe thấy, một anh em dưới trướng anh ta không nhịn được mà chửi một câu ‘shit’!

Anh ta cũng nghe thấy, không lý nào mục tiêu không nghe thấy.

Nghĩ vậy, đội trưởng đội vệ sĩ cẩn thận thò đầu ra, quả nhiên nhìn thấy nụ cười dữ tợn trên mặt mục tiêu.

Một giây sau, mục tiêu lần nữa giơ tay.

Đội trưởng đội vệ sĩ thấy vậy, cũng không màng gì cả, dù sao đã bại lộ rồi, vội hét lên: “Cẩn thận, anh ta lại muốn nổ súng!”

Vừa dứt lời, lại là làn đạn bay ngang, hơn nữa còn có âm thanh đồ vật bị vỡ.

Đường Hạo Minh vừa nổ súng, vừa lùi lại, chắc chắn những vệ sĩ đó không dám đuổi theo ra ngoài, sau đó cầm điện thoại gửi tin: “Khởi động trực thăng, thả thang dây đón tôi!”

Sau khi gửi tin, Đường Hạo Minh tiếp tục lùi lại, rất nhanh đã lùi ra bên ngoài biệt thự.

Sau đó, âm thanh phành phạch của trực thăng truyền tới, ở trên đỉnh đầu anh ta.

Đường Hạo Minh ngẩng đầu lên nhìn, thang dây thả xuống từ cửa khoang trực thăng đã mở ra, rơi xuống phía trước.

Đường Hạo Minh túm thang dây trèo lên, chiếc trực thăng bắt đầu bay lên.

Khi Đường Hạo Minh bay lên đến độ cao bằng mặt sàn ở ban công tầng ba của biệt thự, nhìn về phía căn phòng đó.

Trong phòng trống không, không có ai hết, rõ ràng chứng tỏ, Tống Vy đã không còn ở đây.

Đường Hạo Minh cầm chặt súng trong tay, trong mắt vụt qua tia hung ác, hét lên: “Đường Hạo Tuấn, cậu rất giỏi, vậy mà nhanh như vậy đã tìm được nơi này rồi, còn đưa người đi, hơn nữa còn cho người mai phục muốn tính kế tôi, được lắm, nhưng cậu vẫn không bắt được tôi!”

Trên du thuyền, Đường Hạo Tuấn vốn vì chuyện Đường Hạo Minh lên trực thăng, sắp rời khỏi thì cảm thấy phẫn nộ, bây giờ lại nghe thấy những lời khiêu khích này của Đường Hạo Minh, trong lòng lửa giận ngập trời.

“Tên khốn kiếp!” Đường Hạo Tuấn siết chặt nắm đấm, nghiến răng nhả ra ba chữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK