Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1911

Hơn nữa, xung quanh bọn họ được canh phòng cẩn mật, Đường Hạo Minh còn muốn ra tay bắt ai nữa là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Vì vậy, họ không lo lắng việc Đường Hạo Minh vẫn ở bên ngoài không bị phát hiện.

Đương nhiên, nếu tìm được tung tích của Đường Hạo Minh thì họ sẽ rất vui.

Đường Hạo Minh là kẻ thù của họ, nếu cứ mãi không tìm thấy, không ai có thể đảm bảo rằng Đường Hạo Minh sẽ còn gây ra những chuyện khủng khiếp gì trong tương lai.

Ngay cả khi họ được bảo vệ chặt chẽ, cũng khó mà đảm bảo rằng họ sẽ không bị Đường Hạo Minh lợi dụng sơ hở.

“Đúng vậy.” Đường Hạo Tuấn gật đầu, môi mỏng nhếch thành một vòng cung lạnh lùng.

Anh cũng muốn tìm Đường Hạo Minh từ lâu.

Tuy nhiên, người đó như một con chuột vậy, rất giỏi trong việc lẩn trốn, khiến anh mãi vẫn chưa tìm thấy bất kỳ manh mối nào về anh ta.

Bây giờ coi như là có một số tin tốt.

“Đúng rồi chồng, sao anh tìm ra manh mối về tung tích của Đường Hạo Minh?” Tống Vy tò mò nhìn Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn nheo mắt và trả lời: “Từ sau khi cứu em khỏi vùng biển nước L, anh vẫn luôn tìm kiếm Đường Hạo Minh, nhưng anh ta quá xảo quyệt. Người của anh không tìm thấy bất kỳ manh mối nào về nơi anh ta đang trốn.”

Tống Hải Dương lúc này mới gật đầu: “Ba nói đúng, con cũng luôn tìm kiếm hắn ta, ngay cả con cũng không tìm được Đường Hạo Minh đang ở đâu.”

Kỹ năng hack của cậu đã là top đầu thế giới đồng thời cũng là top 1 web đen.

Ngay cả một cao thủ như cậu cũng không thể tìm ra tung tích của Đường Hạo Minh, điều này cho thấy Đường Hạo Minh biết lẩn trốn như thế nào.

Nếu có thể tìm được tung tích của Đường Hạo Minh trên mạng, Đường Hạo Minh đã bị ba cậu bắt được từ lâu, hoàn toàn chẳng cần trốn đến bây giờ.

“Cục cưng cực khổ rồi.” Tống Vy vỗ đầu Tống Hải Dương cười, sau đó nhìn Đường Hạo Tuấn: “Sau đó thì sao?”

“Không tìm thấy Đường Hạo Minh, vì vậy anh cho người theo dõi sát sao tổ chức Ám của Đường Hạo Minh. Tổ chức đó là hậu thuẫn của Đường Hạo Minh, tất cả thế lực của Đường Hạo Minh đều xuất phát từ đó, vì vậy anh liên tục cử người nhìn chằm chằm vào tổ chức Ám đó.” Đường Hạo Tuấn nói

Tống Vy kinh ngạc: “Theo dõi tổ chức đó? Nhưng tổ chức đó không phải rất thần bí sao? Không phải trước giờ ngay cả căn cứ ở đâu cũng không biết à? Sao anh phái người theo dõi tổ chức đó được?”

“Tất cả đều nhờ Hải Dương.” Đường Hạo Tuấn nhìn con trai với ánh mắt đầy tự hào.

Không hổ là đứa trẻ được thừa hưởng gen ưu tú của anh.

“Hải Dương?” Tống Vy nhìn Tống Hải Dương.

Tống Hải Dương giơ bàn tay nhỏ bé lên, “Đúng thế mẹ ơi, tổ chức Ám đó đã bị con điều tra tận gốc rễ.”

“Đúng vậy.” Đường Hạo Tuấn gật đầu: “Sau khi biết tên của tổ chức đó, tổ chức đó đã mất đi lớp màn bí ẩn, trở nên không còn thần bí thế nữa, cho nên lúc này, việc điều tra ra tổ chức đó không còn khó khăn nữa, vì vậy thời gian này, anh bảo Hải Dương tìm thời gian để điều tra, rồi điều tra ra tổ chức này, sau đó anh liên hệ với bên Interpol. Bây giờ tổ chức đó không còn bí ẩn nữa, nó đã bị Interpol nhắm đến, chuẩn bị một lưới bắt hết.”

“Thì ra là vậy.” Tống Vy hiểu ra, sau đó nhíu mày hỏi lại: “Nhưng không phải Đường Hạo Minh không còn ở trong tổ chức này nữa sao? Lúc trước khi em bị anh ta giam giữ trên đảo, em đã nghe anh ta nói rằng anh ta sắp sửa rút khỏi tổ chức đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK