Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2124

Nghĩ tới đây, Đường Hạo Tuấn mím môi ho một tiếng, điều chỉnh cảm xúc, bình tĩnh lại, giọng nói có hơi ẩn nhẫn khàn khàn: “Yên tâm đi, đó là con của chúng ta, là ba, anh tuyệt đối không thể làm ra loại chuyện tặng con cho người khác được, anh sẽ không làm em thất vọng đâu.”

Tống Vy gật mạnh đầu: “Em tin anh, chỉ là câu anh nói đưa các con đi, rốt cuộc là có ý gì?”

Đường Hạo Tuấn đột nhiên đưa tay, ôm cô vào lòng, vừa nhẹ nhàng vuốt mái tóc dài xõa trên vai của cô, vừa nhìn khoảng hư không vô tận đằng sau cô, ánh mắt lạnh lẽo đáng sợ: “Vốn chuyện này anh không định nói cho em, nhưng ban sáng ngày hôm nay anh đã suy nghĩ rất lâu, vẫn quyết định nói cho em, bởi vì chuyện này không thể giấu được em.”

“Rốt cuộc là làm sao?” Tống Vy cảm nhận được sự tức giận và ý lạnh tỏa ra từ trên người của anh, đưa tay vỗ nhẹ vào lưng của anh, ý bảo anh bình tĩnh lại trước, sau đó quan tâm hỏi: “Có phải đã xảy ra chuyện gì lớn không? Chính là nguyên nhân khiến tâm trạng của anh tối qua không tốt sao?”

Tối qua sau khi cô tắm xong đi ra thì cảm xúc của anh không đúng lắm, cô biết anh chắc chắn đã gặp phải chuyện gì rồi, nhưng hỏi anh, anh lại không nói.

Hết cách, cô chỉ có thể thôi.

Nhưng bây giờ xem ra, anh dường như vẫn quyết định nói cho cô.

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Là nguyên nhân tâm trạng của anh tối qua không tốt.”

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Tống Vy lại hỏi lần nữa.

Anh càng ôm chặt hơn: “Anh luôn không nói cho em, lần này trước khi anh tới đây, đã nhận được một bức thư của Đường Hạo Minh.”

“Thư?” Cơ thể của Tống Vy chợt cứng đờ, sau đó hơi đẩy anh ra, nhìn anh rồi hỏi: “Đường Hạo Minh gửi anh thư sao?”

Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Phải.”

“Anh ta viết gì trong thư?” Tống Vy rất tò mò.

Đường Hạo Tuấn lạnh mặt: “Khiêu khích.”

Anh không có nói nội dung trong thư, chỉ nói hai chữ này.

Nhưng hai chữ này đã khiến Tống Vy không cần biết nội dung thì đã hiểu được tất cả hàm ý của bức thư đó.

“Đường Hạo Minh, anh ta khiêu khích anh sao?” Tống Vy nhíu mày.

Đường Hạo Tuấn gật đầu lại lắc đầu: “Không chỉ vậy, đó không chỉ là một bức thư khiêu khích, còn là một bức thư quyết chiến.”

Nghe thấy ba chữ thư quyết chiến, sắc mặt của Tống Vy lần nữa thay đổi, ý lạnh vốn rút đi, lúc này lại lần nữa bao phủ toàn thân.

“Thư khiêu chiến…” Đôi môi đỏ của Tống Vy há ra, giọng nói run rẩy: “Đường Hạo Minh anh ta điên rồi sao? Anh ta muốn quyết đấu với anh sao?”

Cô không ngốc, với ân oán và thù hận giữa hai anh em Đường Hạo Minh và Đường Hạo Tuấn, cái gọi là quyết đấu, tuyệt đối không phải là đánh đấm thông thường, mà là quyết đấu sẽ tổn hại tới tính mạng.

Cho nên cô mới nói Đường Hạo Minh điên rồi, tự dưng muốn quyết đấu với Đường Hạo Tuấn.

“Chồng à, anh đồng ý rồi sao?” Tống Vy giữ mặt của anh, vội xác nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK