Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1313

Đây là chuyện duy nhất cô có thể làm cho Lâm Đông Đông.

“Em thật tốt bụng.” Đường Hạo Tuấn dịu dàng vuốt tóc Tống Vy.

Tống Vy cười khẽ: “Anh cũng vậy mà, trước kia em còn chưa nghĩ ra phải sắp xếp cho Lâm Đông Đông ở đâu thì anh đã chuẩn bị sẵn hết rồi, vậy nên anh cũng rất tốt bụng.”

Đường Hạo Tuấn bật cười, sau đó chuyển lời của Tống Vy lại cho Trình Hiệp.

Trình Hiệp nghe xong thì gật đầu, đáp: “Đã rõ, tôi lập tức báo cho viện trưởng và đội điều tra.”

“Ừm.” Đường Hạo Tuấn đáp.

Tống Vy kéo tay anh: “Bảo vệ sĩ tới bệnh viện tâm thần một chuyến, nói chuyện này cho Tống Huyền biết đi, dù sao cũng là em trai ruột của cô ta.”

“Được.” Cô nói gì, Đường Hạo Tuấn cũng đồng ý.

Nhưng sau khi Tống Huyền biết chuyện cũng chẳng có phản ứng dữ dội gì.

Cô ta cũng đâu yêu thương gì đứa em trai Lâm Đông Đông này.

Thế nên về chuyện của Lâm Đông Đông, cô ta chẳng thèm quan tâm.

Bây giờ, điều cô ta muốn biết nhất chính là tin tức về Lâm Giai Nhi.

“Qua về nói cho mợ chủ của các người, rốt cuộc bao giờ mới đưa Lâm Giai Nhi tới đây!” Tống Huyền bày ra vẻ dữ tợn, hỏi người vệ sĩ tới truyền lời.

Vệ sĩ nhanh chóng báo cáo lại cho Tống Vy.

Tống Vy đỡ trán: “Thì ra cô ta vẫn còn nhớ.”

“Chuyện gì?” Đường Hạo Tuấn rót cho cô một ly sữa.

Tống Vy nhận lấy ly sữa, uống một ngụm, sau đó trả lời: “Lúc trước, khi Tống Huyền vừa mới bị nhốt vào bệnh viện tâm thần, em từng khuyên cô ta hãy cố gắng nhẫn nhịn, đừng phát điên thật, đợi khi nào Lâm Giai Nhi bị tống đến đây, cô ta mới còn tỉnh mà trả thù Lâm Giai Nhi, dù sao chính Lâm Giai Nhi đã làm phẫu thuật thẩm mỹ cho cô ta mà, nhưng em không ngờ Lâm Giai Nhi lại bỏ chạy, đến tận bây giờ vẫn chưa thể tống ả tới đó, nên Tống Huyền mới hỏi em như vậy.”

“Vậy thì không cần để ý Tống Huyền.” Đường Hạo Tuấn nói.

Tống Vy nhún vai: “Cũng chỉ có thể vậy thôi.”

Bây giờ Lâm Giai Nhi ở đâu cũng không biết, cô cũng không cách nào trả lời Tống Huyền.

Cho nên chỉ có thể xem như không biết gì.

Buổi tối, phía tổ chức cuộc thi đưa ra thông báo, Julian bị khai trừ khỏi cuộc thi, còn bị cấm thi ba năm.

Tức là trong ba năm này, Julian không thể tham gia bất kỳ cuộc thi thiết kế nào, nếu không sẽ đối mặt với phong sát.

Nhưng thực ra tình huống hiện tại của Julian cũng không khác biệt gì với phong sát, sử dụng tiểu xảo trong cuộc thi quốc tế, còn bị tổng hiệp hội điểm danh cấm thi.

Tổng hiệp hội chứ không phải hiệp hội chi nhánh, tổng hiệp hội đại biểu cho quyền uy, chỉ cần là nhà thiết kế bị tổng hiệp hội hạ lệnh xử phạt, hồ sơ lý lịch sẽ để lại vết nhơ, đến lúc đó người khác điều tra ở tổng hiệp hội, phát hiện bạn đức hạnh khiếm khuyết, sẽ không cần bạn nữa.

Đặc biệt là những công ty thời trang quy mô lớn và các tạp chí thời trang, càng là kháng cự những nhà thiết kế như vậy.

Sự kháng cự này không thể nghi ngờ chính là phong sát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK