Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 921

Nhìn dáng vẻ khi nãy của Trình Hiệp, hình như không giống như đang nói dối, anh thật sự không biết bây giờ Đường Hạo Tuấn đang làm gì.

Chuyện như thế này chỉ có hai khả năng, một là khi Đường Hạo Tuấn đi thuê phòng với Lâm Giai Nhi, cũng giấu cả Trình Hiệp.

Nhưng chuyện này rõ ràng là không thể nào, bởi vì Trình Hiệp cũng ở khách sạn, Đường Hạo Tuấn không thể nào giấu được Trình Hiệp.

Cho nên khả năng lớn nhất chính là Đường Hạo Tuấn bị người ta gài bẫy, cho nên Trình Hiệp mới không biết.

Nghĩ như thế, Giang Hạ chỉ cảm thấy da đầu tê rần, lại cúi đầu nhìn ảnh chụp.

Lúc này sau khi cô bình tĩnh lại, nhìn được một vài điểm kỳ lạ, đó chính là vì sao Đường Hạo Tuấn lại nhắm mắt.

Theo lý thuyết, cơ thể Lâm Giai Nhi không tốt, xảy ra chuyện này, người mệt đến ngủ không thể nào là Đường Hạo Tuấn, mà phải là Lâm Giai Nhi mới đúng, nhưng cố tình lại là Đường Hạo Tuấn.

Đương nhiên, cũng không phải không có chuyện đàn ông ngủ trước phụ nữ, nhưng vấn đề là cô không nhìn thấy bất cứ vẻ mệt mỏi nào trên mặt hai người bọn họ cả.

Tuy rằng cô chưa từng trải nghiệm chuyện này, nhưng cũng xem không ít phim ảnh, nam nữ làm việc xong đều sẽ lộ ra vẻ mỏi mệt nhất định, cho nên không mỏi mệt có nghĩa là hai người có khả năng không làm cái gì cả, ảnh chụp chỉ là dàn dựng giả dối!

“Trợ lý Trình.” Giang Hạ thật sự rất muốn nói cho Trình Hiệp nghe những điểm khả nghi này, chỉ thấy Trình Hiệp đã chạy về phía thang máy.

Giang Hạ vội vàng đuổi kịp: “Trợ lý Trình…”

Còn chưa nói xong, Trình Hiệp đã ngắt lời cô: “Cô Giang, tôi biết mục đích cô đến đây làm gì, cô muốn giúp mợ chủ bắt… khụ, tuy rằng cách làm của cô không có gì sao, nhưng tôi muốn nói cho cô, tổng giám đốc chắc chắn sẽ không làm ra chuyện gì có lỗi với mợ chủ, tổng giám đốc…”

“Tôi biết, đây là một âm mưu.” Giang Hạ tiếp lời anh, sau đó nói ra những vấn đề cô phát hiện được ở trong ảnh.

Sau khi Trình Hiệp nghe xong, thở phào nhẹ nhõm.

Thật tốt quá, có lẽ tổng giám đốc vẫn chưa phát sinh quan hệ tình dục với cô Lâm, không tính là ngoại tình.

Nếu như thật sự xảy ra quan hệ tình dục, tuy rằng tổng giám đốc không phải tự nguyện, là bị hãm hại, nhưng vẫn rất có lỗi với mợ chủ.

Cũng may, chuyện vẫn chưa tệ đến mức đó.

Không bao lâu sau, hai người đi đến trước cửa một căn phòng.

Trình Hiệp và Giang Hạ nhìn nhau, Giang Hạ gật đầu nhìn anh.

Trình Hiệp lấy thẻ phòng, mở cửa ra.

Cửa vừa mở, đèn bên trong tự động sáng lên.

Hai người còn chưa đi vào, đã nghe thấy tiếng phụ nữ hét chói tai từ bên trong vọng ra.

Giang Hạ lập tức nghe ra được là tiếng hét của Lâm Giai Nhi,tức giận quăng điện thoại cho Trình Hiệp: “Trợ lý Trình, làm phiền anh quay video lại giúp tôi, tôi phải dạy dỗ cô ta một trận.”

Tuy Trình Hiệp cảm thấy cách làm của cô không đúng, nhưng nghĩ đế Lâm Giai Nhi hãm hại tổng giám đốc, vẫn gật đầu đồng ý.

Giang Hạ vén tay áo đi đến trước giường, đầu tiên nhìn thoáng qua Đường Hạo Tuấn đang hôn mê, sau đó mới dời ánh mắt đến người bên cạnh anh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK