Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2257

Những người trông coi toilet này, nhìn thấy người đàn ông này, lập tức cung kính gật đầu chào hỏi.

Người đàn ông này không để xảy ra chuyện gì, chỉ hơi khoát tay với bọn họ, sau đó liền đi vào toilet nữ.

Trong toilet, Tống Vy đã đi vệ sinh xong, đang ở trước bồn rửa mặt trang điểm lại.

Nghe được phía sau có tiếng bước chân truyền đến, cô cũng không quay đầu lại nhìn, chỉ cho là đi toilet.

Cho đến khi tô son môi, trong gương đột nhiên hiện ra một người đàn ông, cô mới dừng động tác trên tay lại, mở to hai mắt không thể tưởng tượng nổi nhìn người đàn ông trong gương.

Đường Hạo Phong?

Sao lại là Đường Hạo Phong?

Tống Vy khiếp sợ không thôi, sau đó quay đầu lại, nhìn về phía sau.

Đường Hạo Phong quả nhiên đứng ở nơi đó, hai tay đút ở trong túi quần, môi mỏng hơi hơi câu, đối diện với cô cười: “Vy Vy, đã lâu không gặp, em càng ngày càng đẹp.”

Giọng nói Đường Hạo Phong trầm thấp tán dương.

Tống Vy nhíu mày thật chặt, son môi cũng bị cô nắm chặt, tim đập nhanh, tràn ngập sợ hãi cùng với bất an.

“Anh muốn làm gì?” Tống Vy đưa hai tay ra sau, gắt gao nắm lấy mép bồn rửa mặt, hai mắt cảnh giác nhìn người đàn ông đối diện, trong đầu loạn thành một khoảng.

Tại sao chứ?

Tại sao cái con người này lại ở đây?

Đường Hạo Phong giống như không nhìn thấy Tống Vy đề phòng cùng sợ hãi với mình, cười tà hai chân đi tới gần cô.

Tống Vy thấy thế, hai tay lập tức che trước người, theo bản năng hô to: “Đứng lại, anh không được tới đây, có nghe hay không, không được tới gần tôi!”

Nhưng mà Đường Hạo Phong vẫn như trước không ngừng, đi tới trước sau cô, hai tay bộp một cái, chống ở trên gương phía sau cô, đặt cô ở giữa hai tay mình và gương.

Động tác ái muội lại khiến người ta bất an như thế, khiến trong lòng Tống Vy hoảng hốt, mặt trắng bệch, thân thể run nhè nhẹ.

Đường Hạo Phong rũ mắt nhìn cô: “Em đang sợ tôi sao?”

Tống Vy không trả lời.

Sao mà không sợ được?

Người này chính là một kẻ điên, lúc trước làm gì với cô, cô đều nhớ rõ, giam giữ cô, thậm chí muốn cưỡ.ng bức cô.

Mặc dù không thành công, nhưng những thứ này đều ở trong lòng cô, để lại cho cô bóng ma tâm lý cực kỳ nặng nề, thế cho nên hiện tại, theo bản năng, cô nhìn thấy anh ta sẽ sợ hãi.

“Đừng sợ.” Đường Hạo Phong đưa tay vén lên một lọn tóc của cô, ở đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt vuốt, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm mặt của cô, giống như muốn ghi tạc gương mặt của cô chặt chẽ vào trong lòng, ánh mắt có loại kỳ quái khiến cho người ta nói không nên lời.

“Em yên tâm, tôi tới nơi này sẽ không khiến em thương tổn, tôi chỉ là muốn đưa em đi một nơi.” Giọng Đường Hạo Phong càng dịu dàng.

Nhưng Tống Vy lại nghe đến nổi da gà, nhịn xuống ghê tởm trừng mắt nhìn anh ta: “Hừ, anh nghĩ cũng đừng nghĩ đến, tôi tuyệt đối sẽ không đi theo anh!”

Cô điên rồi mới đi theo anh ta

Anh ta và Hạo Tuấn có một trận quyết đấu, Hạo Tuấn nói anh ta rất có khả năng sẽ lợi dụng cô để kiềm chế Hạo Tuấn, cho nên cô tuyệt đối không thể đi theo anh ta.

Vậy không phải là hại Hạo Tuấn sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK