Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2091

Hai người nở nụ cười ấm áp, không khí ấm cúng, lúc ăn vặt còn đút cho nhau ăn, tình cảm rất tốt khiến người ta phải hâm mộ không thôi.

Giang Hạ nhìn bọn họ, trong mắt không khỏi lộ ra một tia hâm mộ, hâm mộ tình cảm như vậy, hâm mộ tình yêu như vậy.

Mặc dù cô không biết ngày xưa mình yêu Kiều Phàm nhiều như thế nào, nhưng cô chắc chắn rằng cô cũng hy vọng rằng Kiều Phàm sẽ nhìn cô, chấp nhận tình cảm của cô, sau đó ở bên cô, giống như cặp đôi đối diện vậy, cực kỳ ân ái.

Thật không may, cuối cùng, ước nguyện năm xưa của cô đã không được thực hiện, cuối cùng cô đã quên tất cả mọi thứ.

Đôi mắt của Giang Hạ quá tập trung, thu hút sự chú ý của nam nữ đối diện.

Người phụ nữ nhìn cô và hỏi cô có chuyện gì bằng tiếng Anh.

Ánh mắt Giang Hạ lóe lên, định thần lại, lắc đầu với cô gái, sau đó ngượng ngùng đáp: “Thực xin lỗi, chỉ là tôi thấy tình cảm của hai người tốt quá rất ngưỡng mộ thôi, nên nhất thời nhìn sững sờ.”

Người phụ nữ bật cười khi nghe cô giải thích: “Thì ra là như vậy. Cô đã từng bị tổn thương tình cảm nhỉ?”

Giang Hạ sửng sốt một chút: “Làm sao hai người biết?”

Cô rất tò mò.

Người phụ nữ lại mỉm cười: “Tôi có thể nhìn ra, mà trên khuôn mặt của cô đã viết hết cả rồi, tôi có một người bạn cũng bị tổn thương vì tình yêu, cũng thích nhìn chằm chằm vào các cặp đôi khác, ánh mắt đầy hâm mộ, giống như cô lúc nãy.”

“Thì ra là như vậy.” Giang Hạ đột nhiên gật đầu, sau đó nở nụ cười: “Thực xin lỗi, khiến mọi người chê cười rồi.”

“Không, không.” Người phụ nữ xua tay, “Tôi có thể hiểu được cô, cô gái, cô không buông bỏ được tình cảm trong quá khứ à?”

Giang Hạ kinh ngạc chớp mắt: “Tại sao cô lại nói như vậy?”

Không thể buông bỏ tình cảm trong quá khứ?

Làm sao có thể được!

Cô đã quên mất Kiều Phàm và tình yêu của cô dành cho Kiều Phàm.

Đoạn tình cảm này đã buông bỏ rồi mà, làm sao không buông được?

Cô gái này chắc đang nói đùa.

Giang Hạ trong lòng nghĩ như vậy.

Tuy nhiên, người phụ nữ đối diện mỉm cười nói: “Bởi vì sự hâm mộ trong mắt cô, nếu như cô thật sự buông bỏ tình cảm của mình, khi nhìn thấy chúng ta nhất định sẽ không lộ ra vẻ hâm mộ như vậy, vì người trải qua tổn thương trong tình yêu mà buông bỏ được, sẽ chỉ sinh ra mâu thuẫn với tình cảm, vì vậy làm sao có thể hâm mộ, hâm mộ có nghĩa là cô ấy vẫn đang hồi tưởng về tình cảm đã qua và chưa hoàn toàn buông bỏ.”

Nghe thấy lời nói của người phụ nữ, Giang Hạ mở miệng, muốn phản bác lại không phải vậy.

Nhưng không biết tại sao, lời nói đến miệng lại không thể thoát ra được.

Cô cụp mi, cắn chặt môi dưới, trong lòng bắt đầu hoài nghi lời nói của người phụ nữ.

Chẳng lẽ cô thực sự vẫn chưa buông bỏ tình cảm trước đây với Kiều Phàm?

Nhưng làm sao có thể?

Cô đã quên mất Kiều Phàm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK