Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1718

Cô không biết tại sao Giang Hạ lại muốn tự sát, nhưng cô biết lý do Giang Hạ tự sát chắc chắn có liên quan đến Kiều Phàm.

Bởi vì thám tử Trần có nói sau khi Giang Hạ gặp Kiều Phàm ở bệnh viện số 3, trạng thái tinh thần của cô ấy mới không ổn, sau đó mới quyết định làm chuyện này.

Mà chuyện này chính là tự sát, cho nên những điều này đủ thấy chuyện Giang Hạ tự sát không thoát khỏi liên quan đến Kiều Phàm.

Cô nhất định phải biết rốt cuộc Kiều Phàm đã nói gì với Giang Hạ và tại sao cô ấy lại tự sát.

Đang suy nghĩ, Tống Vy bỗng cảm thấy tức giận với Kiều Phàm, sau đó lại cầm điện thoại lên, vừa bước ra thang máy đã gọi ngay cho Kiều Phàm.

Nhưng đáng tiếc là điện thoại của Kiều Phàm vẫn đang tắt nguồn nên không thể gọi được.

Điều này càng khiến Tống Vy tức giận hơn, không biết bây giờ Kiều Phàm đang ở đâu và đang làm gì, cho dù đi tìm hung thủ cũng đâu cần phải tắt nguồn chứ?

Nhưng cho dù Tống Vy có nổi giận cũng không thể làm gì được, bởi vì có nổi giận cũng không thể liên lạc được với Kiều Phàm.

Tống Vy buồn bực xoa ấn đường, cô vừa mở cửa xe vừa bấm gọi cho Đường Hạo Tuấn.

Đường Hạo Tuấn đang họp thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, anh bảo mọi người tạm dừng một chút rồi trả lời điện thoại: “Sao thế?”

“Chồng à, bây giờ em phải đi thành phố Hải một chuyến.” Tống Vy khởi động xe, nghiêm mặt nói.

Đường Hạo Tuấn híp mắt: “Cái gì? Đi thành phố Hải sao? Chẳng phải hôm qua em vừa mới từ thành phố Hải trở về sao.”

“Đúng là vậy, nhưng lần này em bắt buộc phải đi, Giang Hạ cắt cổ tay tự sát.” Tống Vy nói đến đây, đôi mắt đỏ hoe ẩm ướt, giọng nói có chút nghẹn ngào.

Giang Hạ là bạn thân nhất của cô.

Nghe tin Giang Hạ gặp chuyện, cô thực sự không chịu nổi.

“Em nói cái gì?” Đường Hạo Tuấn nghe cô nói xong cũng sững sờ, sắc mặt hơi thay đổi: “Giang Hạ tự sát?”

Mọi người trong phòng họp nghe vậy thì anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, trong mắt tràn đầy hoài nghi.

‘Giang Hạ mà sếp nói là ai thế?’

‘Không biết.’

‘Tôi biết này, hình như là bạn của bà chủ, trước đây tôi có nghe trợ lý Trình nhắc tới.’

‘Bạn của bà chủ tự sát? Trời ạ, tin động trời đấy.’

Tống Vy không biết cấp dưới của Đường Hạo Tuấn đang thảo luận chuyện gì ở đầu dây bên kia, cô vừa lái xe vừa gật đầu: “Ừm, Giang Hạ cắt cổ tay tự sát trong phòng tắm lúc chú dì ra ngoài, may mà chú dì quay về kịp thời, nếu không bây giờ Giang Hạ có thể đã mất mạng rồi, Hạo Tuấn, bây giờ em phải đi thăm Giang Hạ.”

“Cùng đi đi, anh sẽ sắp xếp máy bay riêng, như vậy sẽ đi nhanh hơn nhiều.” Đường Hạo Tuấn đứng dậy nói.

Tống Vy hơi ngạc nhiên: “Anh cũng đi?”

“Giang Hạ là mẹ nuôi của Hải Dương và Dĩnh Nhi, lúc em bị Đường Hạo Minh bắt đi, cô ấy đã giúp chúng ta trông bọn trẻ. Về tình về lý đều phải đến thăm cô ấy một chút, hai đứa nhỏ cũng phải đi.” Đường Hạo Tuấn đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK