Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1475

Lỡ như Tống Vy đã bị đưa ra khỏi đất nước này thì cảnh sát nơi đây cũng vô tác dụng thôi, bọn họ đâu thể ra nước ngoài để tìm người. Vậy nên anh cần một nhóm tay sai. Nếu Tống Vy bị đưa ra nước ngoài thật thì đám người này có thể cùng ra đi cứu Tống Vy.

Giang Hạ hiểu ý Đường Hạo Tuấn, cô ấy chỉ ừm một tiếng: “Tôi biết rồi, vậy anh đi đi, nhưng anh phải tự chăm sóc bản thân đấy, đừng có để đến khi còn chưa tìm được Vy Vy mà anh đã xảy ra chuyện trước rồi. Lúc đó có tìm Vy Vy về được thì cô ấy cũng không chịu nổi.”

“Tôi biết rồi.” Đường Hạo Tuấn mím môi.

Đương nhiên anh sẽ chăm sóc bản thân chứ không để xảy ra chuyện như lần trước rồi khiến Tống Vy lo lắng.

Chuyện như lần trước chỉ cần phát sinh một lần là đủ rồi, chắc chắn sẽ không có lần hai, cứ để một mình anh lo lắng sợ hãi là được.

Sau khi Đường Hạo Tuấn đi, ba người Giang Hạ cũng nghe theo lời của anh mà đi liên lạc với đội trục vớt.

Cùng lúc đó, một chiếc trực thăng tư nhân đang bay ở độ cao hàng nghìn mét và dần rời khỏi thành phố.

Bên trong trực thăng, Đường Hạo Minh tháo tai nghe không dây ra rồi quay đầu nhìn về phía sau.

Một cô gái đang nằm trên ghế phụ, trên người cô là một chiếc váy dài màu đen. Cô sở hữu một khuôn mặt tuyệt sắc hiếm có trên đời.

Cô gái đó chính là Tống Vy.

Đường Hạo Minh nhìn chằm chằm Tống Vy, khoé miệng hơi nhếch lên.

Cuối cùng anh ta cũng bắt được cô.

Anh ta đã muốn bắt cô từ lâu lắm rồi, chỉ là an ninh xung quanh cô quá nghiêm ngặt, mỗi khi ra ngoài đều có vệ sĩ theo sát nên anh ta không thể ra tay.

Không ngờ cô và Đường Hạo Tuấn lại tặng cho anh ta một cơ hội tuyệt vời như thế. Hai người đi hưởng tuần trăng mật mà không mang theo vệ sĩ!

Vậy nên, anh ta mới vạch ra kế hoạch tối nay, nhân lúc hai người tạm thời tách nhau ra, anh ta liền cướp cô từ tay Đường Hạo Tuấn.

May mà sân vận động đủ lớn, khoảng cách từ nhà vệ sinh đến hội trường cũng khá xa, nếu không, anh ta cũng không bắt được Tống Vy dễ dàng như vậy.

“Sau này, em là người của tôi rồi.” Đường Hạo Minh mê mẩn ngắm nhìn khuôn mặt Tống Vy, thì thào với giọng điệu vô cùng quỷ dị.

Nhưng ngay sau đó, Đường Hạo Minh liền khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Anh ta quay đầu đeo tai nghe lên: “Sao rồi, bên Đường Hạo Tuấn đang có động tĩnh gì?”

Một giọng nam truyền tới: “Ông chủ, Đường Hạo Tuấn tới một công ti vệ sĩ và thuê một lượng nhân lực lớn, bây giờ họ đang kết hợp với bên cảnh sát để phong toả thành phố. À còn nữa, người của Đường Hạo Tuấn đã liên lạc với đội trục vớt, họ đang vớt đồ dưới sống lên. Có thể họ đã biết chúng ta vứt điện thoại các thứ của Tống Vy xuống sông rồi.

Đường Hạo Minh híp mắt.

Anh ta biết rằng bên cạnh Đường Hạo Tuấn có một hacker thần bí, kỹ thuật của tên hacker này cực kỳ cao siêu. Anh ta không biết người này là ai, thử điều tra rất lâu nhưng vẫn không có chút manh mối.

Vậy nên để đề phòng, anh ta đã dặn kẻ bắt cóc Tống Vy vứt hết điện thoại trang sức các kiểu của cô xuống sông, ngăn trường hợp tên hacker của Đường Hạo Tuấn có gắn GPS lên những thứ đó.

Việc Đường Hạo Tuấn yêu cầu đội trục vớt vớt đồ từ dưới sông lên đã xác định suy đoán của anh ta là đúng. Chắc chắn trong điện thoại và trang sức của Tống Vy có gắn GPS.

May mà anh ta đã dự liệu từ trước, nếu không Đường Hạo Tuấn đã xác định được vị trí của họ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK