Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 982

Tuy nhiên hai người da đen cười he he nói: “Cô gái, sau khi có được cô, tiền của cô đương nhiên cũng là của chúng tôi, cho nên chúng tôi tại sao phải tổn thất như vậy?”

Nghe vậy, trái tim của Tống Vy trùng xuống, biết hai người trước mắt không thể thương lượng được thì vô thức lùi lại, định sau khi lùi lại hai bước thì xoay người chạy, vừa chạy vừa kêu cứu.

Tuy cô biết ở nước ngoài vô cảm nhiều, bình thường sẽ không có ai thấy việc nghĩa mà quên mình, nhưng không thử ai mà biết được.

Nghĩ vậy, Tống Vy siết chặt tay, sau khi lùi lại hai bước thì lập tức xoay người chạy về phía trước.

Hai người da đen đầu tiên là sững người, sau đó thẹn quá hóa hận đuổi theo, vừa đuổi theo, vừa mắng chửi, nói sau khi tóm được Tống Vy, nhất định sẽ giải quyết cô.

Tống Vy sau khi nghe thấy, sắc mặt càng trắng bệch, chân chạy càng nhanh.

Chỉ là một người phụ nữ như cô, đâu thể chạy lại hai người đàn ông cao to lực lưỡng.

Cho nên rất nhanh Tống Vy đã bị túm được.

Một người da đen trong đó tát một cái vào mặt Tống Vy.

Cả người Tống Vy ngã ra đất, trên mặt bỏng rát, trong tai cũng ù ù, dường như có một đàn ong đang bay.

Một giây sau, cổ áo của Tống Vy bị một người da đen dùng sức nhấc lên.

Người da đen lại gần cô, giận dữ nói: “Con khốn, còn chạy à.”

Tống Vy ngửi được hơi thở của anh ta, kinh tởm muốn nôn.

Người da đen thấy thế thì lại càng tức giận: “Chê bai tôi? Ha ha, lát nữa sẽ khiến cô không rời xa được tôi.”

Nói xong, người da đen buông cổ áo của Tống Vy ra, cơ thể của Tống Vy ngã lại ra đất.

Sau đó, một người da đen trong đó đè xuống, dùng sức xé quần áo của Tống Vy.

Tống Vy mặt này kinh sợ mà hét lên: “Buông tôi ra, buông ra!”

Cô dùng cả tay lẫn chân giãy giụa, vừa đá vừa cào người da đen ở phía trên.

Tuy nhiên người da đen giống như một ngọn núi không hề nhúc nhích, ngược lại càng thêm phấn khích.

Rất nhanh, quần áo của Tống Vy bị xé ra, nội y lộ ra ngoài không khí.

Cơ thể của Tống Vy tiếp xúc với không khí, lạnh tới rùng mình, trong lòng rất tuyệt vọng, lẽ nào cô hôm nay thật sự phải bị làm ở đây sao?

Nước mắt của Tống Vy rơi xuống, tuyệt vọng mà nhắm mắt. Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Vào lúc này, một bóng người lao tới, một cước đáp người da đen ở trên người Tống Vy ra.

Người da đen kêu xé lên.

Người da đen còn lại thấy vậy, nghiến răng nghiến lợi xông tới, đánh nhau với người đó.

Người đó chắc từng học võ, đánh cho người da đen đó lùi lại liên tiếp.

Có điều sau khi người da đen ngã ra đất vào trước đó đứng dậy, hai người da đen cùng lên thì người đó rõ ràng đã bắt đầu rơi vào thế hạ phong.

Tống Vy nghe thấy động tĩnh, mở mắt ra, nhìn thấy ba người không nhìn rõ mặt mũi đang đánh nhau thì lập tức biết mình được cứu rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK