Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2198

Chiến tranh lạnh vậy mà kéo dài lâu như vậy.

Vẫn may cuối cùng cô Trần không nhìn nổi nữa, chủ động mở miệng nói với bà chủ sự lợi – hại trong này, khiến cho bà chủ hiểu được mình ở lại không phải cách làm đúng đắn.

Nếu không, đôi vợ chồng này chắc chắn sẽ còn tiếp tục chiến tranh lạnh.

“Tổng giám đốc, bà chủ nhìn kiểu này là chủ động muốn làm lành với anh rồi.” Ánh mắt của Trình Hiệp nhìn gương chiếu hậu, nói.

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Tôi biết.”

Chuyện cô gọi điện lúc sáng, tuy anh không nghe máy, nhưng Trình Hiệp đã nói với anh rồi.

Nếu cô đã chủ động gọi điện cho anh trong lúc chiến tranh lạnh, vậy đương nhiên là làm hòa.

Hơn nữa nghe Trình Hiệp nói, cô hình như cũng nghĩ thông là anh muốn tốt cho cô.

“Vậy tổng giám đốc, anh chắc sẽ không duy trì chiến tranh lạnh với bà chủ tiếp nữa nhỉ?” Trình Hiệp lại hỏi.

Đường Hạo Tuấn nhíu mày: “Cậu đần à?”

Anh vốn không muốn chiến tranh lạnh với cô, chỉ là muốn để cô tự mình hiểu được anh bảo cô ở lại là vì tốt cho cô, cho nên mới cố ý không quan tâm cô.

Nhưng mấy ngày nay, trong lòng anh rất khó chịu, nhìn thấy cảm xúc của cô không đúng, trong lòng cũng rất xót xa.

Rất nhiều lần, anh muốn trực tiếp mở miệng nói rõ tất cả với cô, làm hòa với cô.

Nhưng về sau nghĩ lại, chủ động mở miệng nói rõ với cô, cuối cùng không tốt bằng tự cô nghĩ rõ, dù sao cô đi như vậy cũng cam tâm tình nguyện một chút, sẽ không khiến anh trong lúc đối phó Đường Hạo Minh lo lắng thêm cho cô.

Vậy nên anh mới cố gắng nhịn mở miệng giải thích với cô trước, tiếp tục chiến tranh lạnh với cô.

Nhưng thật ra, trong lòng anh luôn rất tự trách.

Anh trước kia từng nói, sẽ cố gắng yêu cô, mãi mãi đối xử tốt với cô, nhưng lần này lại vì cái mác tốt cho cô mà bạo lực lạnh với cô, trong lòng anh đương nhiên cũng rất áy náy.

Bây giờ Tống Vy nghĩ thông rồi, tuy không phải tự cô nghĩ thông, là Trần Châu Ánh nói rõ với cô, nhưng nhìn dáng vẻ của cô, dường như cũng quả thực đã ý thức được, cô ở lại đây thật sự không thích hợp, nếu không cô sẽ không chủ động làm hòa với anh.

Nếu bây giờ cô đã chủ động làm hòa với anh rồi, vậy anh đương nhiên không thể làm giá.

Cô hạ thái độ xuống trước, vậy những điều còn lại thì đương nhiên phải để anh làm tiếp.

Còn nữa, về sau anh cũng phải cảm ơn Trần Châu Ánh đàng hoàng.

Nếu không, cô thật sự không biết khi nào mới nghĩ thông suốt.

Đang suy nghĩ, Trình Hiệp đã dừng xe ở cửa.

Tống Vy sau khi nhìn thấy xe đỗ ở dưới bậc thềm, khẽ thở một hơi, sau đó bóp lòng bàn tay, xách vạt váy dài đi xuống.

Vừa đi hết một bậc cuối cùng, cửa xe ở đằng sau mở ra, Đường Hạo Tuấn trong bộ vest thẳng phiu bước xuống từ trong xe, đẹp trai cao quý, khiến người khác không rời mắt được.

Tống Vy dừng ở đối diện anh, ngẩng đầu nhìn anh, đôi môi đỏ mấp máy, đang muốn nói gì đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK