Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 913

“Ai nói nhất định phải đích thân ra tay chứ.” Đường Hạo Tuấn ngắt lời anh ta.

Ánh mắt Mạnh Ngọc lóe lên, vẫn không chịu chấp nhận sự thật này, tiếp tục biện giải cho Lâm Giai Nhi: “Cho dù có thể bảo người khác làm, nhưng tiền, mười năm trước nhà họ Lâm đã phá sản rồi, Giai Nhi lấy đâu ra tiền mà thuê người ta làm việc?”

“Cậu vẫn chưa biết nhỉ?” Đường Hạo Tuấn rũ mắt, giọng nói thờ ơ: “Nhà họ Lâm quả thực đã phá sản, nhưng trước khi phá sản, chủ tịch Lâm từng lợi dụng mấy bên phạm pháp vận chuyển một khoản tiền, định sau này đông sơn tái khởi, chỉ là phá sản chưa bao lâu thì ông ta đã chết rồi, đương nhiên số tiền đó sẽ trở thành di sản của Giai Nhi.”

Đây là kết quả điều tra mà nhà họ Trương gửi đến chiều nay.

Cũng do nhà họ Trương tình cờ phát hiện, nếu không thì hoàn toàn không thể biết được Giai Nhi còn có một khoản di sản lớn đến vậy.

Hơn nữa nhà họ Trương đã điều tra tình huống lưu chuyển của khoản tiền kia, phát hiện vài tháng trước, số tiền đó từng được rút hai lần, mà hai lần đó lại trùng hợp với thời gian Tống Vy gặp nạn, nên bây giờ nhà họ Trương vẫn chưa điều tra ra rốt cuộc là ông Cố có đang bao che cho Lâm Giai Nhi hay không.

Nhưng từ tình hình lưu chuyển của số tiền đó đã đủ để xác nhận rằng hung thủ chính là Lâm Giai Nhi.

“Sao có thể!” Sắc mặt Mạnh Ngọc liền trở nên trắng bệch.

Không ngờ Giai Nhi còn có di sản.

Vậy tại sao Giai Nhi vẫn luôn nói rằng cô không có tiền.

Đường Hạo Tuấn thấy Mạnh Ngọc cảm xúc bất ổn: “Bây giờ, cậu vẫn không chịu tin sao?”

Mạnh Ngọc lắc đầu, kích động giữ vai anh: “Không, Hạo Tuấn, sao Giai Nhi có thể làm như vậy được, hơn nữa hung thủ không phải người nhà họ Trần sao?”

“Trần Nhã Nhã không làm gì cả, cô ta bị ông Cố kéo ra để nhận tội thay cho Lâm Giai Nhi.” Đường Hạo Tuấn hất mạnh tay Mạnh Ngọc ra khỏi vai.

“Ông Cố…” Mạnh Ngọc như chịu phải một đả kích rất lớn, một lúc lâu sau mới khàn khàn nói: “Ông Cố cũng tham dự rồi.”

Đường Hạo Tuấn không tỏ thái độ ngước cằm lên.

Tâm trạng Mạnh Ngọc nặng trĩu, anh ta cúi đầu, khong nói gì nữa, cũng không biết đang nghĩ gì.

Đường Hạo Tuấn cũng không làm phiền anh ta, chỉ ngồi bên cạnh anh ta lặng lẽ uống rượu.

Anh biết, những tin tức này đối với Mạnh Ngọc mà nói là một đả kích nặng nề, Mạnh Ngọc cần thời gian để tiêu hóa.

Vậy anh sẽ cho Mạnh Ngọc chút thời gian này.

Qua khoảng hơn mười phút, Mạnh Ngọc ngẩng đầu lên, ánh mắt đỏ rực.

Anh ta tháo kính xuống, trên gương mặt non nớt đáng yêu tràn đầy sự đau khổ: “Hạo Tuấn, cậu nói với tôi những điều này là muốn tôi đưa ra sự lựa chọn sao?”

“Đúng vậy.” Đường Hạo Tuấn khẽ gật đầu: “Những chuyện này về cơ bản đã được xác nhận rồi, là Lâm Giai Nhi làm, chỉ thiếu chứng cứ phía bên ông Cố nữa thôi, chỉ cần có chứng cứ bên ông Cố, tôi sẽ giao Giai Nhi cho cảnh sát.”

Nói xong, anh gọi nhân viên phục vụ rót rượu rồi nói tiếp: “Cậu là bạn trai của Giai Nhi, có quyền được biết những chuyện này, tôi nói cho cậu, cũng muốn biết được suy nghĩ của cậu, muốn mù quáng mặc kệ Giai Nhi hay ủng hộ tôi đưa Giai Nhi vào tù.”

Mạnh Ngọc cười khổ: “Cho dù tôi có lựa chọn như thế nào cậu cũng sẽ đưa Giai Nhi vào tù đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK