Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 2064

Đường Hạo Tuấn hất cằm: “Cũng có thể.”

“Hạo Tuấn.” Tống Vy nhìn Đường Hạo Tuấn: “Em biết anh sẽ thắng, nhưng em sợ Đường Hạo Minh nham hiểm, đến lúc đó anh nhất định phải cẩn thận.”

Cô biết rõ, giữa hai anh em bọn họ đã định trước là sẽ có một trận chiến, đây là điều không thể tránh khỏi.

Cho dù không có cô, hai anh em bọn họ cũng sẽ có một trận chiến, bởi vì bọn họ đều là đời thứ ba của nhà họ Đường.

Vì vậy trận chiến này, hai người bọn họ nhất định sẽ phải đánh.

Cô không thể ngăn cản bọn họ đánh nhau, nên điều duy nhất cô có thể làm chính là hi vọng Đường Hạo Tuấn bảo vệ bản thân mình thật tốt, đừng xảy ra chuyện gì.

Nếu không, cô và mấy đứa bé phải làm sao?

Nhìn Tống Vy mặt tràn đầy sự lo lắng, trong lòng Đường Hạo Tuấn hóa thành một vũng nước.

Anh đứng dậy, đi đến trước mặt cô, cánh tay dài ôm lấy, ôm cô vào lòng, bàn tay vuốt ve sau đầu cô, trả lời: “Yên tâm đi, anh sẽ cẩn thận, anh sẽ không xảy ra chuyện gì, vì em, vì các con, anh sẽ bảo vệ bản thân mình thật tốt, tuyệt đối sẽ không khiến mình rơi vào nguy hiểm.”

Nghe thấy lời đảm bảo của người đàn ông, Tống Vy gật đầu: “Được, em tin anh, anh cũng nhớ những lời mình nói, nếu như anh xảy ra chuyện, em và các con cũng sẽ không tốt được, nên vì cả nhà chúng ta, anh nhất định không được có chuyện gì.”

“Ừ.” Đường Hạo Tuấn gật đầu.

Lúc này, Tống Vy mới yên tâm nở nụ cười, không nói gì nữa.

Sau đó, cùng với Đường Hạo Tuấn ngồi chen chúc trên một chiếc ghế treo, ôm nhau, nhìn đứa con trai nhỏ ở bãi cỏ phía dưới, bầu không khí vô cùng ấm áp.

Bên kia, Giang Hạ, người mà Tống Vy đang nghĩ đến, lúc này đang xách một chiếc hộp giữ nhiệt, gõ cửa một phòng bệnh.

Đứng bên ngoài cửa, cô hít thở cũng phải thận trọng, dè dặt, cả người cũng căng thẳng, bất an.

Cho dù đã chăm sóc người đàn ông bên trong mấy ngày rồi, nhưng mỗi lần đến đây cô đều cảm thấy căng thẳng, có chút sợ hãi người đàn ông này.

Bởi vì cô không biết lúc nào người đàn ông này sẽ đột nhiên chĩa súng vào cô, dù sao cô cũng là kẻ thù của anh.

Mặc dù mấy ngày hôm nay, anh không làm gì cô, nhưng không có ý muốn báo thù cô, cũng không nổi giận với cô, thậm chí còn rất dễ ở chung.

Nhưng trong lòng cô lại không thể hoàn toàn bình tĩnh được, ngược lại càng lo lắng sợ hãi.

Bởi vì theo như cô thấy, anh càng không nổi giận sẽ càng nguy hiểm.

Không phải có một câu, sự bình yên trước giông bão sao.

Nên có lẽ Kiều Phàm này cũng như vậy.

Bây giờ Kiều Phàm không làm gì cô, nhưng một khi tâm trạng của anh không được tốt, hoặc cô làm sai chút chuyện gì đó, anh chắc chắn sẽ tóm lấy điểm này để báo thù cô.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK