Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1531

Cửa hoàn toàn mở ra, nhưng Tống Vy không vội vào, mà đứng ở cửa quan sát, quan sát tình hình trong phòng, muốn xem xem Lâm Giai Nhi rốt cuộc đã ngủ chưa.

Cô nhìn sang vị trí giường, thấy Lâm Giai Nhi đang nằm trên đó, đắp chăn, hai mắt đang nhắm, dáng vẻ đã ngủ say.

Thấy vậy, Tống Vy cười vui mừng.

Quá tốt rồi, Lâm Giai Nhi thật sự ngủ rồi.

Cơ hội ông trời cho cô!

Tống Vy đẩy mở tay nắm cửa, nhấc chân khẽ khàng đi về phía giường.

Trong phòng trải thảm thật dày, dẫm lên cũng không phát ra tiếng động.

Bước chân Tống Vy khẽ tăng nhanh, mười mấy giây sau đã tới bên giường.

Đứng bên giường, Tống Vy lấy điện thoại ra, không vội giữ tay Lâm Giai Nhi mở khóa, mà cúi đầu từ trên cao quan sát Lâm Giai Nhi.

Muốn xem xem Lâm Giai Nhi có từ trong giấc ngủ phát hiện có người đứng bên giường cô ta không.

Đương nhiên, không phát hiện còn tốt, nếu một khi phát hiện, cô còn có cơ hội giải thích mình chỉ là vào xem xem, chứ không phải mở khóa điện thoại.

Đợi bên giường khoảng mấy phút, Tống Vy thấy Lâm Giai Nhi luôn không có động tĩnh, biết cô ta ngủ rất say, không phát hiện có người vào, cuối cùng yên tâm, thở phào.

Sau đó, cô khom người, đưa điện thoại tới tay Lâm Giai Nhi.

Cô vốn muốn giữ tay Lâm Giai Nhi, dùng vân tay cô ta mở khóa, nhưng sau đó nghĩ, lỡ lúc mình ra tay giữ cánh tay cô ta, cô ta đột nhiên tỉnh lại thì phiền.

Cho nên cô dứt khoát đưa điện thoại tới, để điện thoại chạm vân tay Lâm Giai Nhi.

Còn may tay của Lâm Giai Nhi ở trạng thái thả lỏng, năm ngón mở ra, không nắm lại, nếu không, cô thật sự chỉ có thể mạo hiểm, bắt lấy tay cô ta.

Tống Vy dán điện thoại lên ngón cái tay trái Lâm Giai Nhi, điện thoại khẽ rung lên.

Tống Vy cho rằng đã mở khóa, vội cầm điện thoại đến trước mặt xem, kết quả rõ ràng hiển thị vân tay sai, lập tức khiến cô thất vọng.

Nhưng rất nhanh, Tống Vy lại hành động, đưa điện thoại đến ngón cái tay phải Lâm Giai Nhi.

Người bình thường đăng ký vân tay đều là ngón cái, cho nên không phải tay trái, thì chính là tay phải.

Quả nhiên, lần này khóa điện thoại mở ra.

Tống Vy vui mừng xém chút kêu ra tiếng.

Còn may lý trí của cô kịp thời kéo cô về khỏi bờ vực kích động, vội vàng che miệng, mới không phát ra tiếng, nếu không Lâm Giai Nhi đã bị đánh thức rồi.

Tống Vy nhìn điện thoại đã mở khóa, hít thở sâu, đè ép kích động trong lòng, vội vàng thẳng người, xoay người đi ra ngoài.

Cô muốn gọi điện thoại, cô nôn nóng không kịp chờ đợi, muốn liên lạc với Hạo Tuấn.

Rất nhanh, Tống Vy ra khỏi phòng, khẽ đóng cửa lại.

Sau khi đóng cửa phòng, cô không lo sợ thận trọng nữa, xoay người đi nhanh lên lầu.

Đến lầu ba, Tống Vy mang giày vừa rồi cởi trên bậc thang, sau đó đi thẳng vào phòng mình, đóng cửa, cúi đầu bắt đầu gọi điện thoại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK