Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1163

Cô muốn xem xem, qua bao lâu anh mới phát hiện ra cô.

Tuy Đường Hạo Tuấn không ngẩng đầu nhìn nhưng tai vẫn đang nghe.

Không nghe thấy tiếng bước chân, anh nhíu mày lại.

Người này sao thế?

Không phải bảo anh ta ra ngoài sao? Không ngờ lại không nghe.

“Anh còn việc gì sao?” Đường Hạo Tuấn dứt lời, ngẩng đầu lên.

Kết quả vừa ngẩng đầu, nhìn thấy không phải gương mặt xa lạ của cấp dưới mà là khuôn mặt xinh đẹp mang theo ý cười, Đường Hạo Tuấn có chút sửng sốt, sau đó day trán mỉm cười: “Là em à? Sao không lên tiếng.”

“Vì em muốn xem xem khi nào anh mới phát hiện ra em.” Tống Vy cười nói.

“Nghịch ngợm.” Đường Hạo Tuấn vươn tay: “Lại đây.”

Tống Vy cất bước đi tới.

Đường Hạo Tuấn nắm lấy cổ tay cô, kéo cô ngồi lên đùi mình: “Sao đột nhiên lại tới đây?”

“Em vừa mới tới ngân hàng, lấy được camera, chỗ anh gần hơn công ty em nên muốn tới cho anh xem nội dung camera.” Tống Vy trả lời.

Đường Hạo Tuấn ừ một tiếng: “Camera đâu?”

“Ở đây.” Tống Vy lấy một chiếc usb từ trong túi ra.

Đường Hạo Tuấn nhận lấy, sau đó cắm vào máy tính.

Usb mở ra rất nhanh, bên trong quả nhiên có một video.

Sắc mặt Tống Vy trở nên nghiêm túc, đôi tay cũng siết chặt lại.

Con trỏ chuột Đường Thị đặt ở icon phát, nhưng không ấn xuống ngay mà nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Bật không?”

“Bật.” Tống Vy gật đầu.

Cô biết vì sao anh phải hỏi ý kiến cô. Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Bởi vì anh sợ cô không chịu đựng nổi.

“Được.” Đường Hạo Tuấn đáp lại một câu, ngón tay khẽ nhấn vào con chuột.

Video được bật lên, hình ảnh xuất hiện đầu tiên là hành lang tầng ba biệt thự nhà họ Tống.

Ngay sau đó, bóng dáng Tô Thu xuất hiện bên trong.

Sau khi bà ta xuất hiện, đứng mãi ở hành lang, không tiến cũng không lùi, giống như đang suy nghĩ gì đó.

Rất nhanh lại xuất hiện một bóng dáng, là Lưu Mộng.

Nhìn thấy Lưu Mộng, hốc mắt Tống Vy lập tức đỏ ửng: “Mẹ…”

Cuối cùng cô lại được nhìn thấy mẹ còn sống, mẹ có thể cử động.

Tuy rằng cô không sờ được, cũng không chạm vào được.

Nhưng nhìn thấy Lưu Mộng, trong lòng cô vẫn không kìm được kích động.

Lưu Mộng nhìn thấy Tô Thu, dừng lại trước mặt bà ta.

Sau đó Tô Thu bắt đầu nói chuyện, nhưng không nghe được nói gì, vì đây là video không có âm thanh, nhưng nhìn gương mặt kiêu ngạo của Tô Thu là biết không phải nói lời tốt đẹp gì.

Sau khi Tô Thu nói xong, Lưu Mộng cũng bắt đầu nói chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK