Mục lục
Long Phượng Song Bảo Vợ Bầu Lại Muốn Chạy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 623

Dù sao thì trẻ con cũng không nên nghe quá nhiều chuyện của người lớn.

Lâm Giai Nhi nghe thấy giọng điệu lạnh lùng của Đường Hạo Tuấn, hai mắt lập tức đỏ lên: “Hạo Tuấn, tôi…”

“Tôi đã nói chuyện với cậu vài lần rồi. Tôi đã nói, Tống Vy là vợ tôi. Cậu không nên nhắm vào cô ấy. Cậu vừa đồng ý phút trước thì phút sau đã lập tức thay đổi. Lần trước ở trong phòng bệnh đã vậy mà lần này cũng thế. Rốt cuộc cậu muốn làm gì? “Đường Hạo Tuấn chất vấn cô ta.

Lâm Giai Nhi như vô cùng sợ hãi, cả người run lên, nước mắt càng chảy càng nhiều: “Hạo Tuấn, cậu đừng hung dữ như vậy! Tôi… tôi chỉ…”

“Được rồi.” Đường Hạo Tuấn vung tay lên: “Quá tam ba bận, đây đã là lần thứ hai. Nếu như còn tái phạm thì cậu lập tức dọn ra ngoài đi.”

Nói xong anh nắm tay Tống Vy bước ra khỏi nhà ăn.

Lâm Giai Nhi là người duy nhất còn lại trong nhà ăn.

Cô ta ngã ngồi trên ghế, đầu cúi gằm xuống, che đi làn sóng ngầm đang dâng trào điên cuồng trong mắt.

Cô ta không ngờ Tống Vy sẽ trực tiếp nói ra chuyện về mặt dây chuyền khiến cô ta bị Hạo Tuấn trách cứ.

Nhưng trong khoảng thời gian này, quả thực cô ta đã quá kích động, không thể làm như vậy nữa, nếu không, sẽ hao mòn hết sự dung túng của Hạo Tuấn dành cho cô ta. Đối với cô ta thì đó cũng không phải là chuyện tốt.

Bên kia, Tống Vy và Đường Hạo Tuấn đi vào phòng khách.

Tống Vy rút tay về: “Em còn tưởng anh vẫn sẽ bảo vệ cô ta chứ.”

Đường Hạo Tuấn mím môi: “Trong mắt em, anh là người như vậy sao?”

Tống Vy nhún vai: “Cũng không biết được. Lần trước ở trong phòng bệnh, anh cũng không tin em mà.”

“Xin lỗi em.” Đường Hạo Tuấn ôm cô.

Tống Vy tựa đầu trong ngực anh: “Được rồi, chuyện đã qua rồi. Vì lần này anh bảo vệ em nên em sẽ tha thứ cho anh.”

Cô vỗ nhẹ vào lưng anh.

Đường Hạo Tuấn càng ôm cô chặt hơn, cúi đầu hôn lên tóc cô.

Phía sau bọn họ, Lâm Giai Nhi cũng đi ra, cô ta ghen tị đứng ở đó nhìn hai người.

Có lẽ là ánh mắt của cô ta quá rõ ràng, Tống Vy hơi cảm nhận được, liền thoát ra khỏi vòng tay của Đường Hạo Tuấn, nhìn về phía sau, vừa vặn nhìn thấy ánh mắt u ám của Lâm Giai Nhi thì không khỏi nhíu mày.

Có vẻ như Lâm Giai Nhi rất ghét cô.

Có lẽ sau này cô ta sẽ còn kiếm chuyện.

Nhưng cũng không quan trọng.

Tống Vy như lơ đãng ngẩng đầu nhìn lên chiếc đèn chùm trên đầu, ở đó có lắp đặt một hệ thống giám sát ẩn, chỉ cần Lâm Giai Nhi làm gì đó thì máy giám sát bên trong và bên ngoài biệt thự đều sẽ quay lại.

Nghĩ đến đó, Tống Vy lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.

Đúng lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.

Nhạc chuông du dương vang lên lập tức khiến Lâm Giai Nhi sực tỉnh lại. Cô ta nhanh chóng điều chỉnh lại cảm xúc và ánh mắt để không bị Tống Vy và Đường Hạo Tuấn phát hiện.

Nhưng thực ra, cô ta không biết, Tống Vy đã phát hiện ra từ lâu, cô chỉ không vạch trần mà thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK